- Tu La? Tiêu Phàm trầm ngâm, khí tức trên lệnh bài từ từ biến mất sau đó trở nên hoàn toàn bình thường, căn bản không còn bất kỳ điều kỳ lạ nào nữa.
Nếu như vừa rồi hắn không phải cảm nhận được cỗ huyết tinh kia, thì Tiêu Phàm còn tưởng rằng mình vẫn đang ở trong mộng cảnh.
- Không biết đây là gì nhỉ, thôi kệ, cứ thu trước rồi tính.
Tiêu Phàm bất đắc dĩ, hắn ném lệnh bài vào Hồn Giới như ném rác, sau đó liền quay người rời khỏi thạch thất.
- Tiêu Phàm!
Mới vừa ra khỏi động phủ, một tiếng kêu vang lên, mấy cỗ Hồn Lực cường đại đều tập trung vào người hắn, hiện tại Tiêu Phàm đang đứng quay lưng về thạch động, con nít cũng biết hắn vừa mới từ trong đi ra.
Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra một người trong đó, kia phông phải là tên Tôn Tuyệt lúc nào cũng muốn giết mình sao?
- Tôn Tuyệt? Chúng ta lại gặp nhau.
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, đi từng bước một lên.
Người tiến vào Sát Lục Không Gian không có mấy trăm cũng đến một ngàn, vậy mà hiện tại lại gặp phải Tôn Tuyệt ở đây, đúng quả thật là oan gia ngõ hẹp mà.
Tôn Tuyệt biến sắc, sự tà môn của Tiêu Phàm hắn đã tự mình lãnh giáo qua, còn nhiều lần ăn phải thiệt thòi, bọn hắn mặc dù có sáu người nhưng cũng chưa chắc là đối thủ của Tiêu Phàm.
- Giết hắn!
Tôn Tuyệt ra lệnh một tiếng, thân hình lùi lại một bước, năm người khác hung mãnh đánh đến.
- Ba tên Chiến Tôn hậu kỳ, hai tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839842/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.