Giờ phút này, một mảnh sinh cơ dạt dào bên ngoài sơn cốc đang đứng vô số tu sĩ, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào trong sơn cốc.
Trung tâm sơn cốc, trên hư không có chín cái vòng xoáy màu đỏ, bên trong vòng xoáy màu đỏ lại tản ra một cỗ khí tức khắc nghiệt, người xem vô cùng kĩnh hãi, chỉ dám đứng nhìn.
- Nơi đó thực sự là Chiến Đế Truyền Thừa ư? Ta tại sao cảm thấy trong đó lại giống như một cái chiến trường vậy? - Nên không lầm thì nghe nói động phủ này là do Triệu Vô Bệnh và Tôn Tuyệt ngẫu nhiên phát hiện, hai người bọn họ không dám tự tiện xông vào, cho nên nói cho tất cả mọi người.
- Tốt như thế? Ta thấy đây căn bản là một cái bẫy, nếu như thực sự là Chiến Đế Truyền Thừa thì bọn hắn đã âm thầm độc chiếm rồi, còn đến phiên chúng ta sao?
- Bẫy rập? Bọn hắn vẫn chưa đến mức dám lừa tất cả chúng ta đâu, trừ phi bọn hắn muốn bị diệt tộc.
Đám người khe khẽ bàn luận, rất nhiều người không hẹn mà cùng nhìn về phía mấy người đang đứng bên rìa sơn cốc, chính là Triệu Vô Bệnh, Tôn Tuyệt và đám người Lạc Trần.
- Triệu Vô Bệnh, ta không có lừa ngươi, chỉ là ngươi không cách nào có thể tiến vào mà thôi.
Tôn Tuyệt nhìn chằm chằm mấy vòng xoáy màu đỏ nơi xa, ống tay áo bên trái rỗng tuếch.
Mấy tháng trước, Tôn gia đã phát hiện động phủ truyền thừa của cường giả, đáng tiếc nghĩ hết biện pháp cũng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839839/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.