Tiêu Phàm đi qua đồng hoa đến trước cửa sân rồi dừng lại.
Cỏ khô cao đến mấy mét che chắn tầm mắt của Tiêu Phàm, trong sân là một mảnh hoang phu không chút sinh cơ hoàn toàn khác hẳn với thế giới bên ngoài.
Đây thực sự là chỗ Chiến Đế từng ở? Tiêu Phàm đẩy cửa gỗ ra đi vào, một con đường đá thông thẳng đến đại sảnh trong tiểu viện, vừa bước chân vào đường đá thì Tiêu Phàm liền cảm thấy một cỗ khí tức khắc nghiệt.
Ngay sau đó, hắn dường như nhìn thấy một mảnh tràng diện huyết tinh, một tên nam tử đứng sừng sững trên đỉnh núi cao, kinh thường chúng sinh, mái tóc bay loạn tứ tung, bóng lưng to lớn làm cho người khác cảm thấy vô cùng áp lực.
Nhìn kỹ ngọn núi dưới chân hắn, nơi đó chính là được dựng nên từ vô số thi thể.
- Cần phải giết bao nhiêu người mới có thể trở thành như thế này a.
Con ngươi Tiêu Phàm co rụt lại, bờ môi có chút phát run, đây cũng quá khủng bố đi.
Đột nhiên nam tử kia chậm rãi xoay người lại, Tiêu Phàm nín thở ngưng thần, hắn rất muốn nhìn rõ diện mục thật sự của bóng lưng kia.
Nhưng nam tử vẫn chưa hoàn toàn quay đầu, vẻn vẹn chỉ là một bên mặt, Tiêu Phàm nhìn thấy rõ ràng khóe miệng của hắn xuất hiện một nụ cười quỷ dị.
- Phốc!
Còn chưa kịp nhìn thấy diện mạo của nam tử thì Tiêu Phàm bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, tỉnh lại.
- Chuyện gì xảy ra?
Tiêu Phàm lắc lắc cái đầu, cảm giác đầu rất đau, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839817/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.