Màn đêm vẫn chưa qua.
Thời gian đối với đám người Tiêu Phàm như một loại tra tấn, Độc Lang leo cây mặc dù không tốt nhưng bọn hắn vẫn không hoàn toàn buôn lỏng cảnh giác.
Thủ lĩnh Độc Lang âm u nhìn đám người ở trên cây kia, nó cũng có chút nóng nẩy nên cũng không ngừng gào thét.
- Đồ lưu manh, nơi này cao như vậy, ngươi nói nếu mình đánh bọn chúng rớt xuống dưới thì chúng có chết không? Tiểu Ma Nữ đột nhiên nghĩ ra một ý kiến.
Tiêu Phàm cau mày một cái, tay phải xoa cằm, nghiêm túc suy nghĩ:
- Có lẽ, ngươi nắm giữ Ngân Hoàng Đằng, nơi này đối với ngươi như cá gặp nước, có thể công kích từ xa lại không lo ngã xuống dưới.
- Lão Tam, ngươi lại nghĩ ra chủ ý xấu gì, Thi Vũ đừng nghe Lão Tam nói.
Lăng Phong ở xa nghe thấy Tiêu Phàm và Thi Vũ nói chuyện liền quát lên.
Tiêu Phàm mặt đầy hắc tuyến, đây cũng không phải là chủ ý của ta a, là Thi Vũ tự mình nghĩ đến thôi.
- Lão nương cho tới nay chưa từng bị ép đến mức này, ta nhất định phải giết chết bọn chúng.
Tiểu Ma Nữ được Tiêu Phàm tán thành thì đã không thèm nhìn Lăng Phong lấy một cái, huống chi từ trước đến giờ nàng đều chẳng ưa hắn.
Vừa dứt lời, Tiểu Ma Nữ phóng ra Chiến Hồn: Ngân Hoàng Đằng, vô số sợ dây leo như là vạn tên cùng bay ra với tốc độ kinh người.
- Ngao ngao
Từng tiếng tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngay sau đó truyền đến một trận tiếng oanh kích ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839795/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.