Trong luyện võ trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều kinh hãi nhìn Tiêu Phàm tựa như nhìn một t ên Yêu Nghiệt, sau nửa ngày, đám người này hoàn toàn sôi trào lên.
"Làm sao có thể, Tiêu Phàm lại là Chiến Sư cảnh, không phải một tháng trước hắn chỉ mới thức tỉnh Chiến Hồn thôi sao? Chẳng lẽ hắn một mực ẩn nhẫn, chỉ chờ đến hôm nay bộc phát?"
"Ẩn nhẫn? Lại làm sao có thể ẩn nhẫn chín năm, nhất định là hắn đột phá trong vòng một tháng, một tháng liền đột phá đến Chiến Sư sơ kỳ, điều này cũng quá khủng bố đi."
"Chiến Sư sơ kỳ? Các ngươi cho rằng Chiến Sư sơ kỳ có thể đánh bại Chiến Sư đỉnh phong sao?"
Đám người mắt trợn tròn, Tiêu gia một đám Trưởng Lão cũng há hốc mồm, một tên phế vật đánh bại thiên tài, đơn giản là quá sức tưởng tượng, nhưng sự việc hi hữu kia hôm nay lại diễn ra trước mắt bọn hắn.
Thậm chí ngay cả Nhị Trưởng Lão Chiến Sư đỉnh phong cũng không phải đối thủ của Tiêu Phàm, bị Tiêu Phàm một kiếm đánh bay!
Những tên trước đó trêu chọc Tiêu Phàm hiện tại hận không tìm được cái lỗ nào đó để chui vào, nếu như Tiêu Phàm là phết vật vậy bọn hắn há không phải ngay cả phế vật cũng không bằng? "Tự cao tự đại cho rằng mình là thiên tài, cảm giác bị người khác giẫm dưới chân thế nào?" Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường lạnh lùng nhìn hai phụ tử Tiêu Thiên cùng Nhị Trưởng Lão đang nằm trên mặt đất.
Phốc! Tiêu Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-sat-than-truyen-chu/3839743/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.