Chương trước
Chương sau
Xin lỗi anh em, tết đến rồi nên mình hơi bận …………… Lão già Thú Tộc nghe Bạch Hàn Phong nói vậy thì ngẩn người ra, đúng thế thật, hai người bọn họ đâu có giao hẹn sẽ nâng vật gì, lão đúng là không thể cấm hắn nâng lão lên dược, thế nhưng hắn nâng lão lên thì không sao, lão muốn tự tay nâng lão lên thì chính là không thể, lão tức giận đến râu tóc dựng đứng. xem ra lão đã bị lừa một vố ngọt lịm,
“Thắng nhãi này”
Lão há miệng chửi đồng thời giơ tay lên, thế nhưng Bạch Hàn Phong lại ôm đầu la lớn:
“Lão muốn phản lại huyết thệ ư”
Lão già nghe vậy thì cánh tay lập tức dừng lại trên không trung, lão ngẫm nghĩ một lát rồi đành buông tay xuống.
“Khốn kiếp, tài liệu học chế phù của ta đâu”
Bạch Hàn Phong nghe vậy thì mỉm cười, xem ra lão này đã hoàn toàn khuất phục, hắn ném cho lão một cái ngọc giản rồi nói:
“Lão cứ nghiên cứu từ từ, ta còn nhiều tài liệu lắm”
………..
Tìm được một vị bảo tiêu có cảnh giới không thấp, Bạch Hàn Phong vô cùng vui sướng, hắn liền ném ra sau đầu chuyện đi thám thính Thiên Nhân thành, hắn, Toàn Phong và lão già thú tộc kia ba người liền quay về Khô Lâu thành, khi nhận ra hướng mà mình đi, lão già này nhìn Bạch Hàn Phong vô cùng kinh ngạc:
“Ngươi thực sự là thành chủ ư, |
“lão Đoán xem, “ Bạch Hàn Phong, trả lời lão rồi đi vào cửa lớn, vừa vào thì đã thấy một tên thuộc hạ chạy ra,
“Bẩm báo thành chủ, có sứ giả của yêu chủ tới”
“Sứ giả”
Bạch Hàn Phong ngẩn người, sứ giả khi không đến đây làm gì, không phải là đến vòi vĩnh đấy chứ, hắn lập tức quay sang nói với Toàn Phong:
“Ngươi mang lão tiền bối đi nghỉ ngơi, sắp xếp ở trong hậu viện, nơi yên tĩnh một chút”
Hắn nói xong thì xải bước đi thẳng tới đại điện. hắn vừa vào đến đại điện, thì đã thấy Chu Doãn ngồi trên ghế, vừa nhìn thấy vị sư huynh đệ của mình thì hắn thở ra một hơi, thì ra là người nhà, thế nhưng người bên cạnh Chu Doãn lại đem lại cho hắn một cảm giác bất an khó tả.
“Hắn tiến lên trước một bước rồi hành lễ:
“Thuộc hạ tham kiến hai vị sứ giả”
Chu Doãn gật đầu:
“|Đứng lên đi thôi, chúng ta đều là huynh đệ không cần đa lễ”
Chu Doãn chỉ sang ngươi đi cùng hắn rồi nói:
“Chắc đệ cũng rõ rồi, đây là Hắc Hùng, cùng là cánh tay đắc lực dưới trướng Yêu Chủ đại nhân”
Bạch Hàn Phong ôm quyền:
“Gặp qua Hắc đại nhân”
Hắc Hùng cười ha ha, đỡ hai tay Bạch Hàn Phong
“Hiền đệ không cần đa lễ, đã là huynh đệ của chu doãn, thì cũng là huynh đệ của ta|”
Bạch Hàn Phong cũng cười:
“Vậy mời hai vị huynh trưởng an tọa, người đâu, dâng trà”
Sau khi đã phân chủ khách và dùng qua một tuần trà, lúc này Bạch Hàn Phong mới hỏi:
“Chẳng hay Yêu Chủ đại nhân có gì phân phó, mà hai vị lại lặn lội đường xa đến đây như vậy, ta đã sai người mở tiệc tẩy trần lát nữa xin mời hai vị”
Hắc Hùng nghe xong thì nói:
“Việc đó cứ tính sau, sư đệ có điều không biết, hiện tại ngươi đang lâm vào nguy hiểm”
“Có chyện như vậy sao”
Chu Doãn gật đầu:
“Thực sự là như vậy đấy, ai lấy được đầu của đệ sẽ được làm yêu chủ Thiên Yêu Thành”
Vẻ mặt của Bạch Hàn Phong vẫn mỉm cười nhưng trong đầu hắn vẫn liên tục vận chyển, Thiên Yêu Thành Yêu chủ cũng đâu phải do hắn giết, đám người kia đến chỗ này làm gì, rồi hắn lại nhìn Hắc Hùng, rồi lại nhìn Chu Doãn, trong lòng hắn đột nhiên sáng rõ, đây rõ ràng là Viên Thuật định hy sinh mình, để có câu trả lời với bên trên, còn lý do hi sinh hắn, bời vì hắn bất quá chỉ là nhân loại, xét về mặt cơ bản, khi lựa chọn, Viên Thuật vẫn thiên vị Thú tộc hơn.
Bạch Hà Phong liếc nhìn ra ngoài, xem ra hai vị sứ giá đến đây là để đảm bảo mình chết hơn là mình sống, nghĩ vậy nhưng rồi hắn lại lắc đầu, nhìn vẻ mặt ki thì có lẽ chu doãn không biết , hắn còn đang định nói tiếp thì Chợt bóng áo xanh vội vã chạy vào đại điện:
“– Đại nhân!!”
Một tên thuộc hạ vội vàng chạy vào, biểu tình hoảng lọan.
Bạch Hàn Phong Quát:
“Không thấy có các vị sứ giả ở đây sao, hốt hoảng thế còn ra thể thống gì”
Tên kia vội nói:
“Người của Thiên Nhân thành tới, đòi gặp ngài!”
“– Rốt cuộc cũng đến.”
Bạch Hàn Phong Nhướng mày hỏi: “Tình hình ngoài đó thể nào”
Tên thuộc hạ lại nói:
“hình như bọn chúng đã dốc trọn ổ, có tổng cộng gần hai trăm người ở ngoài kia, khí thế vô cùng dữ tợn:
Chu Doãn đứng dậy nhìn Bạch Hàn Phong:
– Xem ra rắc rối của đệ khá lớn, ta đi với đệ ra xem.
Bạch Hàn Phong cười tủm tỉm:
“– Vậy xin làm phiền Chu huynh và Hắc huynh.”
Thực ra hắn cũng không ngại đám người này lắm, có lão già thú tộc kia ở đây, Đám người Thiên nhân thành có bao nhiêu chết bấy nhiêu
Bạch Hàn Phong không đi ra ngay mà nói với tên thuộc hạ kia:
“Ngươi đi nói với Toàn Phong, rằng hãy mời đại trưởng lão của thành chúng ta ra áp trận, đồng thời đưa cho lão cái này”
Bên ngoài đại điện, khi đám người Bạch Hàn Phong ra ngoài thì thấy bên ngoài tụ tập cỡ hai trăm người. Thấy nhóm người Khô Lâu thành ra, thanh âm giận dữ vang trong không trung.
– Khô Lâu thành bắt đệ tử của ta, làm bị thương đệ tử của ta là có ý gì? Hôm nay nếu không cho lời giải thích thì Thiên Nhân thành ta không tha cho ngươi!
Bạch Hàn Phong xem xét đoàn người. mấy trăm người đến, chỗ này đã là gần hết người của Thiên Nhân thành. Mấy người đi đầu là trưởng lão, tu vi hết sức cao thân, còn có thành chủ một thân vũ mỵ.
– Giải thích? Ngươi muốn lời giải thích thế nào?
Bạch Hàn Phong xem xét Hắc Linh, khí thế cường đại, nếu đấu đơn thì hắn không mấy tự tin nhưng có đám người Chu Doãn đứng ngay bên cạnh, hắn chẳng sợ gì nữa. hắn không tin Hắc Hùng dám công khái tấn công hắn, nếu hắn muốn trốn, Hắc Hùng còn lâu mới có cơ hội.
Hắc Linh liếc Bạch Hàn Phong, hừ lạnh một tiếng:
“– Tiểu tử,mau thả người”
Bạch Hàn Phong mở miệng nói:
“– Hắc Linh, ngươi làm vậy là sao? rầm rộ kéo đến là muốn làm gì?”
Trong đám trưởng Thiên Nhân thành có một trưởng lão lên tiếng:
Khô Lâu thành bắt đệ tử Thiên Nhân thành, mau giao ra, nếu không ta sẽ quét sạch Khô Lâu thành của ngươi!Bạch Hàn Phong nhìn mọi người, quay sang xem đám người Thiên Nhân thành:
– Ta đã giết hắn rồi.
Bạch Hàn Phong dứt lời, vài luồng khí thế cường đại từ đám người Thiên Nhân thành phóng lên cao.
Hắc Linh tức giận quát:
– Thiên Nhân thành ta hôm nay phải quét sạch Khô Lâu thành!
Một thanh âm vang lên:
“– Tu vi Yêu Linh cửu trọng nho nhỏ mà dám buông lời ngông cuồng? Ngươi còn chưa đủ tư cách! Đến KHô Lâu thành của thành chủ chúng ta làm loạn”
Đột nhiên không khí giảm xuống, khí thế khiếp người tỏa ra. Khí thế khiến tim người đập nhanh tăng vọt trong không khí.
Mấy trưởng Thiên Nhân thành bỗng thấy rùng mình, đang định quát nạt cái gì nhưng lời nói nghẹn trong miệng.
Đám người Thiên Nhân thành nhìn chằm chằm người nói câu vừa rồi, Một lão già từ phía sau tiến ra. Cả người lão nhân tràn ngập sát khí, ánh mắt lạnh băng. Bị ánh mắt lạnh lẽo này nhìn sẽ làm người toát mồ hôi lạnh.
Chu Doãn cùng hắc hùng đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn nhau, nhìn khí thế của lão già này còn mạnh hơn yêu chủ Viên thuật chỉ một hai điểm, từ khi nào mà Khô lâu thành có tồn tại như vậy,
Cảm nhận khí thế lạnh băng, Hắc Linh biểu tình tức giận thoáng chốc biến sắc mặt. Hắc Linh không ngờ Khô Lâu thành đột nhiên nhảy ra một cao thủ không biết tên.
Lão nhân áo đen mắt đầy sát khí nhìn thẳng Hắc Linh làm nàng thầm run, xem khí thế thì thực lực của người này rất mạnh. Nàng không phải đối thủ./.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.