Chương trước
Chương sau
Quay lại Diệp Thanh Thanh bên này, sau khi thấy Hạ Bối Vy chạy mất, nàng liền bất đắc dĩ một hồi, ngay sau đó liền liên lạc với đám vệ sĩ bảo tiêu chà trộn xung quanh biểu thị giám thị cẩn thận lấy Hạ Bối Vy, còn nàng thì hướng vào trung tâm mua sắm mua sắm đứng lên
Vô Thường Hy mấy người bên này cũng không ngừng càn quét trung tâm mua sắm, thấy quần áo đẹp là đều mua sắm về thử, dù sao ở đây ai cũng không phải thiếu tiền chủ.
Vô Thường Hy thì đã thử không biết bao nhiêu bộ quần áo, lần nào cũng khiến mọi người kinh thán không ngừng, cái gì trang phục mặc trên người hắn đều vô cùng hợp và soái khí khiến vô số thiếu nữ mê đảo
Ngay cả Trần Hinh Hinh và Lý Khả Tình hai nữ cũng suýt chút nữa trầm luân, mặt có hơi đỏ
"Vô Thường Hy?!"
Đang tại ba người đang chọn giày lúc, đột nhiên có một thanh âm vang lên khiến cả ba đều phải quay người lại
Chỉ thấy Diệp Thanh Thanh liền cười tủm tỉm đi tới cả ba trước mặt nhẹ nhàng nói
"Vô Thường Hy, chúng ta lại gặp mặt, mới đi qua vài giờ a"
Nghe thế, hai nữ liền kinh ngạc nhìn phía Vô Thường Hy, còn hắn lúc này thì một mặt mê man nhìn phía Diệp Thanh Thanh
"Ngươi là?"
"Ta là Hạ Bối Vy tẩu tử a"
Nhìn Vô Thường Hy mê man bộ dáng, Diệp Thanh Thanh liền cười nhạt nói
Nghe vậy, Vô Thường Hy cũng mới chợt nhớ tới nàng cũng đã xuất hiện khi hắn đưa Hạ Bối Vy ra, nghĩ thế hắn liền bình tĩnh nói
"A, ta nhớ rồi, thì ra là tẩu tử cái kia điêu ngoa nha đầu"
Điêu ngoa nha đầu!
Nghe được cụm từ này, Diệp Thanh Thanh có chút bất đắc dĩ, quả thật nha đầu này có chút điêu ngoa tùy hứng a, gây ấn tượng xấu tới người ta, nhưng vì giúp nha đầu này, nàng cũng chỉ có thể mặt dầy chút
Nghĩ vậy, nàng liền nhìn Vô Thường Hy một lượt che miệng cười nói
"Hì hì, quả thật tiểu nha đầu kia có chút điêu ngoa tùy hứng, nhưng mà nàng cũng rất thích ngươi đâu, đặc biệt không ngờ ngươi vén tóc lên lại soái khí như vậy, ngay cả tỷ tỷ còn có chút động tâm đâu, nếu không phải có người yêu ta cũng muốn truy cầu ngươi a"
Nghe vậy, Vô Thường Hy không nhịn được khóe miệng trừu trừu, nha đầu kia mà thích hắn?, lừa đi! Hơn nữa, ngươi vị tỷ tỷ này nói thế không sợ hiểu lầm sao
"Khụ, tiểu tỷ tỷ, ngươi có thể đừng nói gây hiểu lầm như vậy sao"
Quả như hắn nghĩ, một bên Lý Khả Tình và Trần Hinh Hinh hai nữ đang có chút mơ hồ nhưng khi nghe Diệp Thanh Thanh nói xong liền kinh ngạc
"Hạ Bối Vy?, là ai a, chả lẽ là Thường Hy đồng học bạn gái, nhưng mà chưa nghe hắn nói hắn có bạn gái a"
Hai nữ đều không nhịn được trong lòng nghĩ như vậy, tiếp đó còn sinh ra chút mất mát đâu
Mà khi Diệp Thanh Thanh nghe Vô Thường Hy ho khan, nàng mới để ý tới đứng bên hai nữ, sau đó liền kinh ngạc hỏi
"Ồ, xin lỗi a, hai vị này lẽ nào là ngươi bạn gái a"
Nói xong, nàng liền trong đầu nghĩ, còn nghĩ tới việc cả hai đều là Vô Thường Hy bạn gái
Nghe vậy, Lý Khả Tình liền trực tiếp đỏ mặt không biết nói gì, còn Trần Hinh Hinh liền híp mắt nói
"Không a, ta và Khả Tình chỉ là Vô Thường Hy đồng học, còn sau này có phải đồng học hay không thì không rõ a"
Thị uy, trần trụi thị uy, đây là coi đối phương coi như địch nhân tới thị uy sao, cái này bầu không khí làm cho Vô Thường Hy cũng có chút lúng túng
"Ồ, vậy sao, vậy ta xin cáo từ trước, Vô Thường Hy ở lại mua sắm a"
Nói xong, Diệp Thanh Thanh liền nhếch miệng quay người rời đi
Tới lúc này, bầu không khí mới hòa hoãn một chút
Thấy Diệp Thanh Thanh rời đi, Trần Hinh Hinh mới hừ lạnh một câu rồi lại tươi cười kéo tay đang một bên mơ hồ Lý Khả Tình tiếp tục mua sắm hành trình, còn Vô Thường Hy thì chỉ có thể mộng bức theo sau
Rất nhanh, ba người liền càn quét một vòng khu mua sắm, sau đó cùng nhau ra về, trong tay ai cũng sách theo bao lớn bao nhỏ, quả là thu hoạch tràn đầy
Đi trên đường, cả ba không ngừng trò chuyện lấy
"Thật không nghĩ tới a, Thường Hy đồng học vậy mà như vậy soái khí đâu, nếu mà để đám nữ sinh ở trường biết thì chắc vị trí giáo thảo ngoài ngươi sẽ không còn ai a"
Đi đi, Trần Hinh Hinh lại quay ra hướng Vô Thường Hy cười vui vẻ nói
"Ân ân, Thường Hy đồng học thật sự rất soái khí đâu, mạnh hơn nhiều những cái kia cái gì tiểu thịt tươi a"
Một bên Lý Khả Tình cũng hồng hồng khuôn mặt nói
Nghe hai nàng nói vậy, Vô Thường Hy liền nhún vai không phản bác, dù sao hắn mỹ hắn nhận, cũng không có gì phản bác a, nhưng cũng không thể để hai nữ như vậy trêu đùa mà không phản công a
Nghĩ vậy, hắn liền nhàn nhạt nhìn hai nữ nói
"Ta cũng không có gì đặc biệt, không như hai người, đều là cả trường hoa khôi, fan nam vô số a"
Nghe mình bị khen, cả hai nữ đều có chút đỏ mặt, nhưng rất nhanh Trần Hinh Hinh liền đáp lại
"Đúng a, Khả Tình của chúng ta xinh xắn đáng yêu, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, tính cách thì tốt bụng, hiền lành, chỉ có chút rụt rè nhưng lại càng tăng lên nam nhân bảo hộ ý muốn, quả thật rất xứng làm ngươi bạn gái đó a"
Nói nói, nàng liền kéo một bên Lý Khả Tình tới trước mặt, nháy nháy mắt nhìn Vô Thường Hy cười giảo hoạt
"Hinh Hinh, ngươi đang nói mê sảng cái gì vậy a, ta...ta mới không có như vậy đâu"
Nghe được Trần Hinh Hinh lời, Lý Khả Tình liền thẹn thùng phản bác, sau đó quay phía nàng nháo thành một đoàn đứng lên
Hai nữ tiếng cười quanh quẩn khắp cả con đường khiến không ít người nhao nhao ghé mắt, đều hâm mộ nhìn Vô Thường Hy
Còn Vô Thường Hy liền không để ý tới xung quanh, theo sau đang nháo hai nữ ra về
Đi được một lúc, bọn hắn liền gặp đang tại một tiệm ăn nhanh bên trong ăn uống Vương Lỗi
Thấy bọn hắn đi tới, Vương Lỗi liền vẫy vẫy tay hô
"Trần Hinh Hinh đồng học, Lý Khả Tình đồng học, Thường Hy, chỗ này a"
Nghe được Vương Lỗi hô, ba người nhìn nhau một lúc sau đó hướng bên trong đi vào. Nhưng đi được một đoạn, Vô Thường Hy như cảm giác được điều gì đó khiến hắn nhíu mày lại
Hắn có một loại kì lạ cảm giác, không biết xuất phát từ đâu, theo một phương pháp gì chỉ dẫn hắn, lôi quấn hắn hướng một phương hướng đi tới, cái cảm giác này rất mơ hồ, rất hư vô nhưng lại khiến hắn lòng hiếu kì bạo tăng. Vô Thường Hy còn nghĩ mình bị ma ám đâu, nhưng có một thanh âm nói cho hắn biết không phải như vậy.
Nghĩ nghĩ một hồi, hắn liền đứng lại nhìn hai nữ nói
"Ta nghĩ ta có chút việc, ta cần phải đi trước, hai ngươi cứ vào cùng Vương Lỗi gia hỏa kia a"
Đang đi hai nữ nghe lại liền dừng lại kinh ngạc nhìn phía hắn, nhưng rồi cũng biểu thị đồng ý
Đợi sau khi tạm biệt, Vô Thường Hy liền theo cảm giác chỉ dẫn, đi tham dò hư thực
Cho tới khi Vô Thường Hy thân ảnh rời đi sau đó, Trần Hinh Hinh mới nhíu mày, kéo theo Lý Khả Tình đi vào tiệm ăn nhanh, tụ lại với Vương Lỗi
Vô Thường Hy bên này, sau khi cáo biệt với hai nữ, hắn liền dựa theo cảm giác không ngừng bước về phía trước, một lúc sau, hắn đã đứng trước một khu xưởng bỏ hoang.
Thấy thế, hắn không nhịn được nhíu mày, cảm giác nói cho hắn biết, bên trong chắc chắn có việc liên quan tới hắn, điều này khiến hắn liền không do dự bước vào bên trong.
Quay lại một giờ trước, Hạ Bối Vy từ lúc chạy ra ngoài liền nhanh chóng bị lạc đường, sau đó liền không biết kiểu gì chạy tới trước cổng một tòa xưởng bỏ hoang. Vốn đã sợ ma nàng, thấy được cái này vắng vẻ xưởng lúc liền túng, nàng liền dự định quay trở về
Nhưng vừa quay người lại, liền có một đám lưu manh từ trong bóng tối đi ra, chặn lại nàng đường đi cười xấu xa nói
"Cô em, dự định đi đâu a, ở lại cùng chúng ta vui đùa vui đùa"
Tuy mấy gia hỏa này là người Phương Mỹ, nói tiếng cũng đều là tiếng anh, nhưng thân là một thiên tài nàng cũng đều có thể nghe hiểu tên lưu manh kia nói gì, điều này khiến nàng nhíu mày lại.
Thấy mấy tên lưu manh dần dần tới gần, nàng liền cắn răng, chạy vào bên trong xưởng. Thấy thế, đám lưu manh cũng cười hắc hắc đuổi vào theo
Chạy một hồi, Hạ Bối Vy liền đi vào đường cụt, lúc này bọn lưu manh cũng nhanh chóng bao vây nàng lại, không ngừng cười dâm đãng tới gần phía nàng
Lần này rốt cuộc nàng có chút hoảng, nhìn tới gần đám lưu manh quát
"Các ngươi...các ngươi đừng có tới đây a"
"Yên tâm đi tiểu mỹ nữ, ngươi sẽ rất nhanh được thoải mái thôi, hahaha"
Tiếp đó liền có một tên lưu manh vọt lên trước hướng nàng nhào tới
Theo phả xạ, nàng liền một chân vung ra rồi chỉ nghe phanh một tiếng, cái kia lưu manh đã hai mắt trợn trắng, sắc mặt co quắp tay ôm đũng quần ngã xuống, miệng không ngừng xủi bọt mép.
Thấy vậy một màn, đám lưu manh liền bất ngờ, sau đó liền giận dữ vọt lên
"Fuck, cho lão tử chơi chết nha đầu này"
Thấy một đám lưu manh nhào tới, Hạ Bối Vy liền tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong đầu nàng lúc này xuất hiện đầu tiên thân ảnh không phải cha mẹ, mà là Vô Thường Hy thân ảnh, trong lúc nguy hiểm nhất, nàng liền nghĩ tới người mình yêu thích, cũng chính là Vô Thường Hy.
Đợi một hồi, không thấy có sự tình gì phát sinh, nàng liền hiếu kì mở mắt ra, mà khi thấy trước mắt cảnh tượng nàng con ngươi liền co rụt lại
Đập vào mắt nàng là Vô Thường Hy cao lớn vĩ ngạn thân ảnh, lúc này hắn đang một tay túm lấy tay của đang định vồ tới một tên lưu manh, sắc mặt bình tĩnh không nhìn ra phẫn nộ, vui buồn
Mà trong lòng Hạ Bối Vy lúc này, Vô Thường Hy địa vị đã cất lên một độ cao mới, cùng lúc đó nàng cũng không kìm được ánh mắt mông lung, nức nở.
Nghe được tiếng nức nở, Vô Thường Hy liền quay lại nhìn Hạ Bối Vy cho nàng một cái an tâm ánh mắt
Còn đám lưu manh thì đều một mặt mộng bức không biết chuyện gì xảy ra
"What the fuck, tiểu tử này từ đâu mà ra vậy"
"Đại ca em cũng không biết a, hắn cứ như vậy đột nhiên xuất hiện"
Lúc này, bị túm lấy tay tên lưu manh liền từ trong túi móc ra một con dao nhỏ, nhân cơ hội hắn không để ý hướng Vô Thường Hy đâm tới
"Chết đi thằng khốn"
Nhìn thấy một cảnh này Hạ Bối Vy liền không nhịn được kinh hô thành tiếng
"Cẩn thận!"
Hết chương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.