"Nha đầu ngốc, ngươi rốt cuộc là đi kiểu gì mà để lạc vậy, người lớn như này vẫn chưa trưởng thành được sao?"
Nhìn ôm trầm lấy mình Hạ Bối Vy, Phương Ngọc Di không nhịn được hòa ái cười xoa xoa nàng đầu
"Emmm, con không muốn lớn a, con muốn là tiểu khả ái của ma ma"
Thấy thế, Phương Ngọc Di chỉ có thể bất đắc dĩ trừng mắt nàng khiến Hạ Bối Vy khanh khách cười không ngừng
Mà lúc này nàng cũng mới để ý tới cái kia giúp mình nữ nhi nam tử và đang một bộ khảo tra bộ dáng Hạ Hiểu Đông và Hạ Tuấn Khải hai người
Thấy vậy, Phương Ngọc Di liền đi tới, tại mỗi người một tai véo khiến cả hai oa oa kêu không ngừng
"Lão bà!, nhẹ tay nhẹ tay"
"Mẹ, nhẹ tay chút a, Thanh Thanh mau mau cứu ta"
"Hì hì, ai bảo ngươi không biết lễ phép cơ chứ, cứ chừng chừng nhìn Tiểu Vy ân nhân thì Ngọc Di a di đương nhiên là giận rồi"
Nhìn thấy Hạ Tuấn Khải bị Phương Ngọc Di véo tay như vậy, Diệp Thanh Thanh không giúp mà còn một bên cười trên nỗi đau của người khác
Nhìn vậy, Vô Thường Hy khóe miệng có chút co giật, nhưng trong thâm tâm hắn lại vô cùng hâm mộ những cảnh như này, một cảnh đã bao nhiêu năm hắn chưa được trải qua
Trong lúc hắn đang thất thần thì thanh âm Phương Ngọc Di liền vang lên
"Cảm ơn vị bạn học đã đưa nhà ta nha đầu ngốc này về, nếu có gì khó khăn có thể tìm tới ta hoặc Hạ Hiểu Đông, chắc chắn chồng ta sẽ rất sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-nhan-sinh/1663086/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.