“Nền tảng của hắn quá dày, muốn đột phá cũng khó hơn người khác”, Vân Yên trầm ngâm nói.
“Ngươi phải canh chừng đồ nhi này của ngươi kỹ một chút mới được”, Linh Lung nói, lời nói mang nhiều ý tứ sâu xa.
Mấy ngày nay Vân Yên đều trấn thủ ở Thiên Trì không rời một bước cho nên cũng không biết rõ về tình hình bên ngoài, nhưng cô ta vẫn rất tỉnh táo để nhận ra được có rất nhiều thế lực đang tập trung theo dõi tên tiểu võ tu này, tất nhiên cũng có không ít người muốn nhân cơ hội này mà giết chết hắn hoặc lôi kéo hắn, cô ta không muốn canh chừng cũng không được. Chỉ cần lơ là một giây thì hắn rất có thể sẽ bị bắt cóc đi mất.
“Đã hiểu”, Vân Yên là một người khôn ngoan, tất nhiên cô ta tự biết cân nhắc chuyện này.
Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì một làn gió đã thổi nhẹ qua mái tóc đen dài của Triệu Bân.
Hắn cuối cùng cũng đã tỉnh lại, lúc hắn vừa mở mắt thì từ trong đôi mắt của hắn còn phóng ra một tia sáng cực nhanh, tia sáng ấy đã khiến cho một cây hoa đào cách đó không xa bị chặt ngang thân, thật sự quá sắc bén.
“Nước trong hồ này kỳ quái quá”, Triệu Bân trầm ngâm lẩm bẩm.
Nước trong hồ này tràn đầy tinh nguyên, mang theo năng lực trị thương, từng sợi tinh nguyên tràn vào bên trong mỗi huyệt vị nuôi dưỡng cơ thể của hắn, khiến cho tứ chi xương cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch đều được hưởng lợi không ít.
Cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940669/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.