“Thứ gì đây?”, Triệu Bân hơi cau mày xem xét.
Hắn cảm nhận được rõ ràng có một nguồn năng lượng bí ẩn đang chặn đường kiếm của hắn.
Sau một hồi quan sát, hắn mới có thể mơ hồ nhận ra đó là thứ gì, dường như đó là một màn nước ẩn hiện, khi mũi kiếm của hắn chạm vào màn nước kia thì kiếm uy ngay lập tức bị tiêu trừ, kiếm khí cũng bị màn nước này hấp thu hết.
“Thủy Mạc Thiên Hoa?”, Triệu Bân lẩm bẩm.
Trước đây hắn đã nghe Mục Thanh Hàn nói về bí pháp này.
Đại sư tỷ từng nói không có người nào thuộc thế hệ đệ tử trẻ tuổi có thể xuyên thủng Thủy Mạc Thiên Hoa của Sở Vô Sương, bây giờ hắn đã có cơ hội được đối đầu, quả nhiên Thủy Mạc Thiên Hoa của cô ta danh bất hư truyền, năng lực phòng ngự quá lợi hại.
Màn nước phòng ngự này hết sức quỷ dị, đánh vào nó cũng giống như đánh vào một vũng bùn ướt, không thể tiếp tục công kích được nữa.
Chỉ trong một khắc mà trong đầu của hắn đã có rất nhiều suy nghĩ lướt qua.
Sở Vô Sương đã chặn đứng đường kiếm của hắn, cô ta cũng ngay lập tức chém ra một kiếm khiến cho hắn văng ra xa.
Sức mạnh của một kiếm này hết sức kinh khủng, nó đã phá vỡ chân nguyên hộ thể của Triệu Bân, chém ra một vết thương sâu trên ngực hắn.
“Chuyện gì vậy, tại sao chỉ còn cách nửa thước mà mũi kiếm của hắn lại dừng lại?”, Man Đằng gãi gãi đầu khó hiểu.
Có rất nhiều đệ tử ở đây cũng có thắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940634/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.