Vô Niệm bên cạnh hắn ta khẽ nhíu mày.
Đó không phải quyền Hám Sơn nhưng lại có được khí thế của nó, không ngờ Cơ Ngân cũng biết đến quyết pháp này.
Trên thực tế, Triệu Bân đã học trộm nó.
Nhưng hắn vẫn chưa chạm được đến cốt lõi, chỉ biết được những thứ da lông.
Sở Vô Sương cử động, nhưng cô ta cũng chỉ giơ tay lên, năm ngón tay mở ra dễ dàng chặn một quyền của Triệu Bân, sức mạnh của đòn tấn công đó cũng bị vầng sáng ngũ sắc xóa tan.
“Quá yếu”.
Sở Vô Sương hờ hững nói, lòng bàn tay dùng sức hất bay Triệu Bân.
Tại sao lại là quá yếu, bởi vì cô ta còn chẳng dùng đến năm phần sức mạnh để đỡ đòn tấn công đó.
Lại không biết rằng một quyền của Triệu Bân cũng không dùng đến năm phần lực.
Ầm!
Triệu Bân đặt chân xuống, giẫm lên đài chiến đấu gần như sụp đổ.
Mới đứng vững thì đã thấy luồng kiếm khí ngũ sắc đánh tới, đó là cách ra đòn của Sở Vô Sương từ đầu đến giờ.
Triệu Bân không nói gì, một tay nắm kiếm khí, kiếm khí màu vàng chém tan kiếm khí ngũ sắc.
Keng! Keng! Keng!
Mỗi một kiếm khí bị chém đi thì ba luồng kiếm khí khác lại ập tới, kiếm khí ngũ sắc phát ra âm thanh chói tai.
“Đừng mang mấy món đồ chơi đó ra dùng làm gì”.
Triệu Bân thản nhiên nói, vẫn là kiếm khí màu vàng đó chém hết tất cả mọi thứ.
Thoải mái phá tan ba luồng kiếm khí ngũ sắc, ở đây không có đệ tử nào làm được điều đó, mạnh như Mặc Đao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940628/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.