Chương trước
Chương sau
Đối thủ của Vô Niệm là một nữ đệ tử, hơn nữa, còn là một nữ đệ tử chuyên luyện huyễn thuật, đôi mắt xinh đẹp đảo quanh, mỗi một ánh mắt đều mang theo sự mê hoặc cộng thêm vóc dáng mỹ miều, nhỏ nhắn dễ thương, khiến các đệ tử nam ở đó đều bị hớp hồn, đấy rõ ràng là đang dụ dỗ một cách trắng trợn mà.
Mỗi lần gặp cảnh này là Kim Nam lại bị nhéo đến nghiến răng nghiến lợi.
Chiêu Tuyết đứng bên cạnh mà hắn ta còn tỏ ra mê mẩn, nhìn thấy ai cũng nghĩ là vợ của mình.
“Huyễn thuật vô dụng với ta!”
Nhóc Vô Niệm hiền lành cũng không biết thương hoa tiếc ngọc là gì, tung một chưởng khiến nữ đệ tử bay ra xa. Không sai, hắn ta đã đánh bay nữ đệ tử, từ trên sàn đấu, bay ra khỏi hội trường, sau đó còn có cả một âm thanh lớn vang lên.
Ai mà biết nữ đệ tử đó đã đâm phải một ngọn núi.
“Độc thân bằng thực lực đây mà!”, nhóc mập Tử Viêm kho gượng.
“Cái tên này mà tìm được vợ mới là chuyện lạ”.
Các đệ tử bên dưới cũng dở khóc dở cười, hắn ta ra tay cũng tàn nhẫn quá, không cần thì để cho ta chớ.
“Ta không có dùng sức!”. Lúc nhóc Vô Niệm xuống sàn đấu, còn nhìn sư huynh Tô Vũ. Những lời hắn ta nói là thật, nếu như hắn ta dùng hết sức chiến đấu thì nữ sư tỷ xinh đẹp đó chắc có thể bay thẳng ra khỏi Thiên Tông luôn.
“Thật sự đã làm khó ngươi rồi!”, Tô Vũ hít một hơi thật sâu.
Xem ra nên lựa lúc nào rảnh rỗi để nói chuyện đàng hoàng với nhóc đầu trọc này mới được.
Nếu không thì tiểu sư đệ nhà hắn ta sẽ không tìm được vợ thật mất, mấy cô gái chịu đòn giỏi đúng không dễ tìm chút nào.
Keng!
Theo sau tiếng kiếm vang lên, Giang Hồng đã ra sân.

Đối thủ là một đối thủ đáng gờm, đấy là thể Thiên Linh – Liễu Như Nguyệt.
Cuộc chiến này còn đặc sắc hơn những gì trong tưởng tượng của họ, chính Triệu Bân cũng đã đánh giá thấp Giang Hồng. Từ đầu đến cuối, hắn ta đều che giấu thực lực, khả năng chiến đấu mà hắn ta thể hiện ra khiến Liễu Như Nguyệt cũng phải chau mày, âm thanh của kiếm va vào nhau không chỉ chói tai mà còn tóe lên ánh sáng chói mắt.
“Đúng là ngọa hổ tàng long mà!”, lão Trần Huyền xuýt xoa.
Ông ta không đánh giá cao Giang Hồng, nhưng sức chiến đấu của hắn ta đúng là cực kỳ mạnh.
Cũng giống như Cơ Ngân, đây là một nhân vật không tầm thường, rất nhiều người đã cược thua.
Đáng tiếc là, hắn ta đã gặp phải Liễu Như Nguyệt.
Chính vì gặp phải Liễu Như Nguyệt nên Giang Hồng mới dùng hết sức chiến đấu, bộc lộ năng lực của mình.
Triệu Bân lại nheo mắt, hắn đã chắc chắn Giang Hồng… Chính là người của Huyết Y Môn.
“Nhiều người lẻn vào như vậy mà Thiên Tông thật sự không biết gì sao?”, Triệu Bân lẩm bẩm.
Vân Yên đã từng nói, mạng lưới tình báo của Thiên Tông từng bị thiệt hại nặng, vẫn còn trong quá trình xây dựng lại.
Nếu thật sự là như vậy thì e là nội bộ và cấp cao của Thiên Tông cũng đã bị những thế lực khác thâm nhập vào rồi.
“Ai đã khiến mạng lưới tình báo của Thiên Tông bị thiệt hại nặng?”
Đấy cũng là điều là Triệu Bân tò mò, khi mạng tình báo gặp khó khăn thì chỗ nào cũng sẽ bị khống chế.
Xem ra, hoàng tộc Đại Hạ cường thịnh cũng có rất nhiều sóng ngầm, không biết có bao nhiêu thế lực đang âm thầm nhằm vào, tộc xác chết. Huyết Y Môn, La Sinh Môn.. Bất cc môn phái nào cũng không phải là đối tượng tâm thường. Oc! Lúc Triệu Bân đang trầm ngâm thì Giang Hồng đã bị đánh bại, dù dùng hết sức chiến đấu thì cũng không thể đấu lại Liều Như Nguyệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.