“Cái gì? Vệ Xuyên muốn khiêu chiến với Cơ Ngân?”
Sáng sớm, trời vừa mới bừng sáng thì đã nghe thấy tiếng thốt lên đầy kinh ngạc.
Rất nhiều đệ tử nghe tin, còn việc tại sao họ lại biết thì tất nhiên là Vệ Xuyên nói rồi.
Muốn giải quyết Cơ Ngân thì sao lại không khiến mọi thứ trở nên ầm ĩ nhất có thể, để cả Thiên Tông nhìn thử xem Vệ Xuyên trâu bò đến thế nào, cảnh tượng đầy phấn khích đó, sao lại không có người xem được?
Đến càng nhiều càng tốt, nếu Nguyệt Linh cũng tới thì lại càng hoàn hảo.
“Với thực lực của hắn ta mà lại đi khiêu chiến với Cơ Ngân ấy hả?”, Lâm Tà nghe xong thì bĩu môi.
Vệ Xuyên mạnh, hắn ta cũng biết điều đó, không phải là hạng ất ơ như Nghiêm Khang có thể so sánh được, chẳng nói đâu xa, chỉ xét mỗi thiên cang hộ thể thôi, mỗi lần dùng tới thì đừng nói là Cơ Ngân, cả hắn ta cũng bị đánh văng.
“Rõ ràng đang muốn ức hiếp người ta mà!”, Tư Không Kiếm Nam nhún vai.
Đúng là hai người bạn chí cốt, nơi nào có náo nhiệt thì luôn luôn có mặt hai người họ, đang đi về phía diễn võ đài.
Phía diễn võ đài đã có rất nhiều người tập trung ở đó, sáng sớm tinh mơ, sức sống dồi dào không lo tu luyện, cứ thích chạy tới hóng hớt, quan trọng là chuyện này dính tới Cơ Ngân, mấy ngày nay chỉ có hắn là nổi tiếng nhất.
“Chắc lần này Cơ Ngân sẽ ngã thôi!”
“Lúc Nghiêm Khang khiêu chiến với Cơ Ngân ngươi cũng nói thế, kết quả cả ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940329/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.