Trong đêm, Triệu Bân cất cường nỏ đi, lẻn ra khỏi lầu các.
Lần đầu tiên chế tạo cường nỏ nên hắn phải thử uy lực của nó thế nào nhưng không thể thử ở Thiên Tông được. Nửa đêm nửa hôm tạo ra động tĩnh lớn như thế chắc chắn sẽ bị người ta mắng chết, phải ra ngoài Thiên Tông, tìm một nơi không có người để thử nghiệm.
Vừa bước ra khỏi gác xép thì hắn nhìn thấy một bóng người đang đi dạo trong rừng trúc.
Nhìn kỹ lại, đó chẳng phải là Vân Yên sao?
Nhìn đi! Trong đêm khuya thanh vắng, sư phụ của hắn không chịu yên phận, bị mộng du lại chạy ra ngoài, hắn khóa trái cửa sổ đúng là điều rất cần thiết. Đến chỗ cô ta đi lòng vòng cũng chẳng sao, hắn chỉ sợ Vân Yên phát điên trong trạng thái mộng du.
Triệu Bân không đến quấy nhiễu, lén lút ra khỏi Đỉnh Tử Trúc, cũng lẻn ra Thiên Tông.
Bên ngoài Thiên Tông có rất nhiều rừng cây.
Hắn tìm một ngọn núi nhỏ, lấy xe nỏ ra.
Hai xe nỏ này là do tướng quân Huyền Giáp làm ra khi biên quan báo nguy. Hắn từng tháo rời các bộ phận ra nhiều lần để nghiên cứu, bây giờ lại lắp vào để thử nghiệm uy lực của cường nỏ.
Sau đó hắn rút cường nỏ ra lắp vào.
Hắn điều chỉnh phương hướng, ngắm vào đỉnh núi nhỏ phía đối diện.
Khoảng cách như vậy vừa với tầm bắn của cường nỏ.
Bùm!
Một tiếng bùm vang lên, cường nỏ mạnh mẽ bắn ra, tốc độ nhanh như chớp.
Sau đó lại một tiếng ầm, đỉnh núi nhỏ đang đứng thẳng tắp đó bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940284/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.