Nó hy sinh một dây leo, một dây leo rất khỏe giống như một con trăn khổng lồ để quấn lấy vua Man lần thứ 2. Tiếp đó nó còn phóng ra một số dây leo nhỏ hơn, nói là nhỏ nhưng còn dày hơn cả thùng nước, siết lấy tay chân của vua Man, dùng hết sức muốn lôi vua Man Vương từ trong bụng nó ra ngoài, đây là xác ướp cổ cảnh giới Thiên Võ, nó nuốt không trôi.
Vua Man tức giận, khí thế bạo dũng đập nát đám dây leo.
Đám dây leo lớn hơn có thân dày như trăn khổng lồ cũng dễ dàng bị vua Man chặt đứt hết chỉ bằng một rìu.
Thụ Yêu kêu rên liên hồi.
Trước đó tuy nó bị thương không nhẹ nhưng cũng không bằng lần này, lần bị thương này thật sự đã khiến cho nó đau đớn thấu xương.
Ông! Ông!
Vua Man đại phát thần uy, vung rìu lên liên tiếp chém xuống.
Hắn ta ra tay dữ dội như mãnh hổ, lực sát thương hết sức kinh người khiến cho Thụ Yêu kêu rên không ngừng. Thụ Yêu không thể nào chống lại nổi vua Man, cũng không tóm lấy được vua Man, nó bây giờ chỉ là một cái cây to lớn vô dụng khi đối mặt với vua Man.
Nhìn thấy vua Man đại náo trong bụng Thụ Yêu, Triệu Bân toát hết cả mồ hôi.
Vua Man không ngừng tay, bụng của Thụ Yêu bị bổ nứt ra từng khe lớn, hắn nhân cơ hội lách ra ngoài một khe nứt, sau đó chạy trốn trối chết, như một cái bóng lầm lũi phóng thẳng lên đỉnh núi, đưa mắt nhìn ra xa.
Từ góc độ này nhìn xuống, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-luan-hoi/940236/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.