Chương trước
Chương sau
Chỉ vì xem thường Triệu Bân, tưởng một chưởng có thể giải quyết hắn nên thậm chí còn chẳng thèm dùng chân nguyên hộ thể, vì thế Triệu Bân mới có thể chui vào lỗ hổng, dùng một chưởng thật mạnh đánh lão ta ngu người.

Từ khi nào mà… Cảnh giới Chân Linh lại trở nên mạnh như thế.

“Tiểu bối khá lắm, khiến lão già này phải nhìn với cặp mắt khác xưa đấy”.

Lão già áo bào đen tức giận bật cười, vung tay lên, rất nhiều phi châm lông trâu bắn ra, mỗi lông đều có sức công phá mãnh liệt, nhuộm kịch độc, những người dùng độc thì từ trên xuống dưới toàn là độc.

Soạt!

Triệu Bân nhanh chóng độn thổ để né tránh phi châm.

“Ngươi nghĩ rằng dùng cùng một thủ đoạn có tác dụng với lão già này nữa ư?”, lão ta hừ lạnh, giơ chân lên định dậm mạnh xuống đất, đó chính là cách hữu hiệu nhất để đối phó với thuật độn thổ, đó là khiến kẻ độn thổ phải trồi lên.

Đột nhiên, khi chân lão ta còn chưa kịp chạm đất thì đã thấy mặt đất rung lên, bán kính một trăm mét có sấm sét bắn ra, tia sét xé rách cả không gian, vầng sáng trắng như tuyết, đó là Triệu Bân dùng Thiên Lôi Trận dưới mặt đất.

“Ngươi…”

Lão già áo bào đen không kịp trở tay, chân rơi xuống đất không còn sức, chẳng những không còn sức mà còn bị tia sét đánh thành một cái lỗ máu, chân không thể đứng vững được nữa, suýt ngã quỵ xuống, tia sét vẫn không dừng lại, liên tục bắn ra khiến cái chân đó xuất hiện những hốc máu.

Phá!

Lão già áo bào đen nổi giận, gậy đầu rồng gõ mạnh xuống đất, phá Thiên Lôi Trận.

Một giây trước Triệu Bân đã thoát ra, đã bay đến trước người lão ta, lão già ấy tái mặt, hai mắt xuất hiện vầng sáng màu vàng, có tia sét phản chiếu qua con ngươi, nhưng Triệu Bân lại nhanh hơn, Hổ Gầm Long Ngâm đã xuất hiện, tiếng long ngâm cộng thêm võ hồn khiến lão ta rên lên, hai mắt tối đen, lùi về sau bình bịch.

“Kiếp sau, đừng đụng vào những người không nên đụng”.

Triệu Bân khẽ nói, hắn đã lấy kiếm ra, một kiếm Lôi Phong Quyết nghiền nát, cộng thêm khí Huyền Hoàng, kiếm uy mạnh mẽ, lão già áo bào đen vừa dừng lại đã bị một kiếm xuyên thủng tâm mạch, màu máu thật là chói mắt.

“Ngươi…”

Lão ta phun máu, hai mắt lồi ra, đồng tử cũng co rút rất nhanh.

Lão ta quá sơ ý, xem thường lực chiến của tên cảnh giới Chân Linh này, cũng xem thường khả năng thực chiến của hắn, chưa qua ba hiệp lão ta đã bị một đòn trí mạng, một nhát kiếm khiến lão ta đứt hết tâm mạch.

Đến tận lúc này, lão ta vẫn chết trong sự ấm ức.

Lão ta là Huyền Dương tầng cao nhất! Lão ta còn quân bài tẩy chưa lật, còn chưa kịp dùng tới đã bị một kiếm chém chết, đối phương còn là cảnh giới Chân Linh, trâu bò hống hách cả nửa đời, cuối cùng lại thua trong tay một võ tu nhỏ bé.

Tốc độ tay của Triệu Bân rất nhanh, hắn càn quét khắp người lão già áo bào đen.

Lấy hết mấy thứ đáng giá đã rồi hủy thi diệt tích, để tránh máu tanh lan ra khắp nơi.

Chiến lợi phẩm ấy à! Cũng khá là nhiều ấy.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.