Chương trước
Chương sau
Triệu Bân dùng võ hồn cảm nhận thì thấy tất cả mọi người đều có mặt, chỉ thiếu mỗi mình Nhược Thủy.

“Đi đâu rồi?”

Triệu Bân chau mày, đẩy cửa nhà thôn trưởng ra.

“Thanh niên à, cậu muốn dọa chết ta sao?”

“Ế? Không phải cậu đã chết rồi sao?”

“Có ma!”

Trong phòng, lão thôn trưởng nói luôn miệng, nói một lúc thì hét lên, trông ông ta lớn tuổi vậy đấy mà leo xuống giường là sải bước chạy ngay, ai mà dám tin ông ta là một ông già đã hơn bảy mươi tuổi chứ.

Triệu Bân đưa tay ra, kéo ông ta lại rồi hỏi: “Nhược Thủy đâu?”

“Đã bị cái tên lão đạo áo liệm đó bắt đi rồi, nói là dẫn cô bé đi tu hành!”, lão thôn trưởng nói lí nhí.

Ông ta vừa nói ra thì Triệu Bân liền bất giác mỉm cười, đưa Nhược Thủy đi cũng tốt, cô nhóc đó đúng là một hạt giống tốt để tu hành. Đương nhiên lão đạo áo liệm cũng có thể nhìn ra được điểm đó, chắc là ông ta sẽ không ngược đãi cô nhóc mà ngược lại sẽ cố gắng bồi dưỡng.

Nhắc đến lão đạo áo liệm thì sắc mặt hắn tối sầm xuống.

Dắt hắn xuống mộ rồi lại một mình ra ngoài, vậy mà cũng không biết thử xuống dưới tìm hắn.

Nói đi cũng phải nói lại, hắn nên cảm ơn lão ta vì đã không tìm hắn, nếu không thì hắn cũng không thể có được tạo hóa khơi thông được đan hải.

“Cậu thanh niên, cậu còn sống thật à?”

Lão thôn trưởng hỏi với vẻ thăm dò và quan sát hắn từ trên xuống dưới.

Các thôn dân tụ tập lại cũng đều ngạc nhiên, đã nói là chết rồi mà sao vẫn còn sống thế?

“Diêm Vương không nhận!”

Triệu Bân mỉm cười, hắn thấy các thôn dân đều bình an thì quay về lại trong núi, men theo đường hầm vào trong cổ mộ. Hắn rất hứng thú với lá bùa ngàn trượng cực lớn trong đó, đợi sau khi nghiên cứu thông suốt thì sau ngày nhất định sẽ rất hữu dụng. Nếu đến cả xe nỏ cũng làm được, để hai thứ bổ trợ cho nhau thì mới thật sự là hoàn hảo.

Triệu Bân quay lại cổ mộ thì chạy thẳng đến chỗ cây cầu vòm, rồi dùng bùa lơ lửng bay vào trong vực sâu.

Bùa ngàn trượng giống như một cục nam châm, bất luận là người hay vật, chỉ cần vào trong phạm vi đó thì tất cả đều bị giữ chặt. Dù là sự trói buộc hay sức hút thì đều có tác dụng bổ trợ, hỗ trợ cho cây giáo tuyệt sát. Trước đây, trong địa cung, hắn và người của tộc xác chết là ví dụ rõ nhất, may mà người của tộc xác chết còn có con rối từ xác chết đỡ thương, nếu như là võ tu bình thường thì dù là cao thủ cấp Địa Tạng, kết cục cũng sẽ bị nổ tan tành.

Còn về hắn, nhờ có khí thế Thiên Võ bá đạo nên mới có thể giữ được mạng.

Trong chớp mắt, hắn đã đáp xuống vị trí thấp nhất của vực sâu, tuy các cơ quan đã bị hư hại nhưng uy lực tàn dư của bùa ngàn trượng vẫn còn, ngoài ra còn có lực hút và lực kiềm hãm. Có điều, với hắn mà nói thì chúng không là gì cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.