Chương trước
Chương sau
Lão đạo sĩ áo liệm đi nhanh hơn, giơ tay bóp cổ hắn, nhấc lên cao.

“Tin lão được mới là lạ", mặt Triệu Bân đỏ lên.

Còn bảo là không giết người diệt khẩu, chưa vào đến mộ nữa đã bắt đầu giải quyết người rồi?

Không kịp nghĩ nhiều, hắn vung tay ném một lá bùa nổ lên.

Đột nhiên, bùa nổ chưa kịp nổ tung thì đã có người chọt chọt hắn.

Nhìn lại thì thấy hắn vẫn đứng yên đó, lão đạo sĩ áo liệm cũng không bóp cổ hắn, vẫn cầm phất trần gõ tới gõ lui, tất cả cứ như chưa từng xảy ra.



“Ảo thuật?”, Triệu Bân cực kỳ ngạc nhiên.

“Đạo hạnh không đủ thì đừng nhìn lung tung”, lão đạo sĩ áo liệm chậm rãi nói.

Triệu Bân chẳng nói gì, chỉ lén liếc mắt nhìn lên vách tường, trước đó hắn đã nhìn vào họa tiết này nên mới chìm ảo ảo giác, điều đó khiến hắn giật mình hoảng hốt, hắn có võ hồn cơ mà! Rất khó trúng phải ảo thuật, bây giờ chỉ nhìn vài lần mà tinh thần đã mê loạn, những họa tiết này đáng sợ quá thể! Có vết xe đổ, hắn không dám nhìn nữa, tu hành chưa đến nơi đến chốn thì tốt nhất nên yên phận.

“Kỳ lạ”.

Lão đạo sĩ áo liệm lại nói thầm, đi tới gõ gõ thêm một chút.

“Trộm mộ thế này tổn hại âm đức lắm”.

Triệu Bân nói một câu, thật ra hắn có hơi sợ.

Mới đi vào thôi đã nhiều bẫy thế này rồi, vào sâu hơn nữa chắc cái mạng nhỏ này khó giữ.

“Ngậm trong miệng”.

Lão đạo sĩ áo liệm đáp, đó là một viên thuốc màu tím.

Nó dùng để phòng độc, trong mộ đạo đã bắt đầu có sương khói dày đặc, nói chính xác hơn là khói độc.

“Độc mạnh thật đấy”.

Triệu Bân thì thào, tuy không hít thở nhưng khói độc vẫn xâm nhập vào khí lực, không thèm ngó ngàng đến chân nguyên mà tấn công thẳng vào tâm mạch, nếu không có tác dụng của viên thuốc tím thì bây giờ có lẽ hắn đã nằm xuống rồi.

Cuối con đường có hai cánh cửa đá.

Hai bên cửa đá còn đốt hai cây đuốc.

Lão đạo sĩ áo liệm liên tục ném hai cục đá ra, va chạm vào cơ quan bên trong.

Hai cánh cửa đá chậm rãi mở ra, có âm khí dày đặc cuồn cuộn ập tới, có lẽ do nhiều năm không được mở ra nên âm khí tích góp qua nhiều năm lao ra cùng một lúc, đừng nói là Triệu Bân mà cả lão đạo sĩ cũng không đứng vững.

“Là một ngôi một hoàn chỉnh".

Lão đạo sĩ áo liệm xoa tay cười ha hả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.