Chương trước
Chương sau
Chủ nhân của sói xám cũng vậy.

Những người cấp Chân Linh, không ai có thể chống đỡ nổi thiên lôi trận.

Chiêu đó của Triệu Bân đã khiến các kỵ binh sói xám trở tay không kịp.

“Nhóc con, đánh hay lắm!”

Tiếng cười vang lên rần rần, quân chi viện đến sau của Đại Hạ ập đến như sóng biển, hừng hực đánh với kỵ binh sói xám, có không ít nhân vật thần thông, một chiêu thủy độn tạo sóng thì cũng có thể đánh ngã được một đám, đối phương cũng có người tài, lính đánh với lính, tướng đánh với tướng.

“Nổ à, ta cho ngươi nổ này!”

Lối đánh của Triệu Bân cũng rất loạn.

Không biết hắn nhặt đâu được một cây giáo, chui xuống dưới lòng đất, nhìn thấy quân Đại Nguyên thì đâm cho chết, cứ nhằm đúng vào đầu mà đâm, rất nhiều người đang đi, chưa biết chuyện gì xảy ra thì đã bị đâm một lỗ máu me đầm đìa.

Bất kể chiến tích thế nào thì hắn cũng lấy đủ vốn rồi.

Quân địch không ngốc, bọn họ đã nhanh chóng cho người tóm cổ hắn ra.

Đó là một người đàn ông dũng mãnh để râu quai nón của vương triều Đại Nguyên, có tu vi cấp Huyền Dương, gã cầm một cặp búa vàng, không có chiến thuật gì mà chỉ vung bên trái rồi đập bên phải suốt dọc đường khiến các tướng sĩ của Đại Hạ bay ra khắp nơi, máu tươi nhuốm đầy áo giáp và cơ thể gã. Người biết thì biết gã là người, người không biết còn tưởng đây là ma thần đến từ địa ngục nữa. Nhìn thế nào thì tên đó cũng dũng mãnh đến mức vạn người không địch nổi.

Triệu Bân ho ra máu, hắn đã bị chấn động đến phải ra khỏi đất.

Hắn vẫn chưa kịp đứng vững thì người đàn ông dũng mãnh râu quai nón đã đánh đến, gã vung một búa tới, sức lực cực mạnh, đó là võ tu chuyên tu luyện sức mạnh cơ thể, cũng là võ tu sức mạnh mạnh nhất mà Triệu Bân từng gặp.

Nếu như đã là kiểu sức mạnh thì đương nhiên là hắn sẽ không đối đầu trực diện với gã.

Triệu Bân độn thổ rồi lại nhanh tay tấn công, hắn né cây búa lớn, chồm người về trước rồi không nói thêm gì mà dùng ngay Hổ Gầm Long Ngâm khiến người đàn ông dũng mãnh kia tối sầm hai mắt. Quỷ mới biết tại sao một tên cấp Chân Linh này mà lại có sóng âm mạnh đến như thế.

“Kẻ xâm lược, đến đây rồi thì đừng mong chạy thoát!”

Triệu Bân hét lên đanh thép, đâm dao găm vào mắt trái của người đàn ông dũng mãnh.

A…

Tiếng hét thảm thiết của người đàn ông vang lên rất chói tai, gã cố gắng làm Triệu Bân ngã.

Nhưng vẫn chưa kết thúc, mặc dù Triệu Bân đã bị chấn đến ngã nhào nhưng tấm bùa nổ treo trên dao găm lại đột ngột phát nổ. Mặc dù bùa nổ khó có thể phá được phòng ngự của cao thủ Huyền Dương nhưng tác dụng cũng phụ thuộc vào việc dùng như thế nào nữa, nổ ở vị trí đó thì uy lực vẫn rất mạnh.

Nhưng hắn đã xem thường sức mạnh cơ thể của người đàn ông dũng mãnh.

Dù nửa khuôn mặt đã bị nổ đến máu me bê bết nhưng tên đó vẫn không ngã xuống.

“Vẫn chưa chịu ngã à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.