Chương trước
Chương sau
Răng rắc! Răng rắc!

Hắn lại tiếp tục làm nhiều việc cùng một lúc, vừa cúng tế luyện độ khí huyền hoang, vừa luyện thể, vừa bối bổ Thiên Nhãn, không hề có chút khó khăn nào.

Nguyệt Thần đã quá quen với chuyện này.

Thứ mà Triệu Bân cần chính là thời gian, thiên phú của hắn không phải là thứ mà người bình thường có thể so sánh được, trong trí nhớ của cô ta thật sự không tìm ra được mấy người có thể sánh được với Triệu Bân.

Như chính bản thân cô ta đây, nếu sinh cùng thời cũng sẽ kém xa tên nhóc này.

Triệu Bân tu luyện hết cả một ngày.

Khi màn đêm buông xuống thì hắn mới mở mắt, phun ra một ngụm khí đục ngầu. Khí huyền hoang ở đan hải đã mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích. Cảnh giới Chân Linh tầng 5 đã gần chạm tới tầng 6, chỉ cần nắm bắt được cơ duyên tốt thì hoàn toàn có thể thăng cấp. Khí lực của hắn cũng được hưởng lợi, võ hồn cũng trở nên tinh túy hơn không ít.

"Tú Nhi, truyền cho ta một ít bí pháp liên quan đến Thiên Nhãn đi!"

Triệu Bân xoa xoa tay, cười nói.

Nguyệt Thần cũng không keo kiệt, tùy ý phất tay áo, biến ra một luồng sáng vàng.

Triệu Bân vừa nhìn thấy thì hai mắt đã sáng lên, đây chính là bí thuật dành cho Thiên Nhãn, nói chính xác thì nó là một loại ảo thuật Thiên Nhãn, đối với tinh thần lực có yêu cầu cực cao, nếu như có thể phối hợp với võ hồn thì sức mạnh lại càng tăng cao, có thể kéo đối thủ vào ảo cảnh, thần không biết quỷ không hay.

Tất nhiên, uy lực của nó còn tùy thuộc vào việc hắn dùng nó để đối phó với ai.

Nếu như phải đối phó với những kẻ như lão Huyền Đạo thì ảo cảnh mà cảnh giới Chân Linh tạo ra căn bản không có tác dụng, cho dù lão Huyền Đạo không có võ hồn thì món huyền thuật này cũng không thể làm gì lão ta được.

Rốt cuộc, nội lực vẫn là điểm mấu chốt.

Thiên Nhãn tuy mạnh, nhưng nếu như người nắm giữ nó có tu vi thấp thì cũng không thể phát huy được sức mạnh của nó.

Nhưng nếu dùng để đối phó với người cùng cấp bậc hoặc cấp bậc không quá cao thì cũng không thành vấn đề.

Huyền thuật đúng là cao thâm, trong lúc đọ sức, chỉ cần chớp mắt liền có thể chuyển bại thành thắng.

Hắn lại nhắm mắt, tĩnh tâm lĩnh hội.

Ảo thuật Thiên Nhãn không khó học, đạo lý cũng không khó hiểu, đơn giản là thuật pháp xâm nhập vào tinh thần của đối phương, khiến cho đối phương sinh ra ảo giác, về phần có dùng được hay không thì còn phải nhìn đạo hạnh của hắn.

"Nhóc con, có người tìm kìa".

Không lâu sau, Tiểu Hắc mập gọi vọng vào.

Triệu Bân mở mắt, xuyên tường bước ra ngoài.

Lọt vào trong tầm mắt của hắn là một tiểu thư sinh, một cô gái giả làm tiểu thư sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.