Chương trước
Chương sau
Nghe đồn loại khí này có uy lực rất khủng khiếp, kinh thiên động địa, khiến thần ma cũng phải khóc.

Nhưng luồng khí mà hắn đang nắm trong tay làm gì có uy lực bá đạo đến mức đó.

Nếu thật sự là khí huyền hoàng thì hắn đã không thể bắt được rồi.

“Căn nguyên đã bị tiêu hao gần hết rồi!”, Nguyệt Thần nói: “Nếu đem tôi luyện thì chắc uy lực sẽ không tầm thường, đặt nó vào đan điền, dùng chân nguyên nuôi dưỡng, sẽ có lúc cần dùng đến thôi. Nếu như thật sự có thể bảo toàn được chút căn nguyên đó thì đến xẻ núi cũng chỉ là chuyện nhỏ!”

“Được!”

Triệu Bân cười hehe, cẩn thận đặt nó vào đan điền.

Dù cho nó có yếu thì cũng là khí huyền hoàng.

Nếu tế luyện được đến mức tinh tế thì nhất định có thể đập đá phá núi. Nhưng tiền đề là hắn phải có đủ năng lực, nếu như tu vi không đủ thì dù cho có lấy được thần khí cũng không thể nào phát huy được uy lực, về điểm này thì chỉ cần nhìn thiên lôi là biết, là hắn đã khống chế uy lực của thiên lôi.

Vù vù.

Khí huyền hoàng vào trong đan điền của hắn mà cũng không chịu ngoan ngoãn, cứ bay tới bay lui, chủ yếu là bay quanh hạt giống tạo hóa. Chắc là khí căn nguyên này rất thích hạt giống đó, thích đến thế thì nói không chừng còn có thể nảy sinh “tình yêu”.

“Phong ấn nhẫn ma lại đi!”, Nguyệt Thần lại nói.

“Lý do là gì?”, Triệu Bân vừa nói vừa dán một lá bùa lên trên nhẫn ma, không cho khí tức của nó lộ ra, đặc biệt là sát khí của nhẫn ma, nó đã bị tách biệt hoàn toàn.

“Sâu bên trong có xác của ma tu!”, Nguyệt Thần chậm rãi nói.

Mặc dù Nguyệt Thần vẫn chưa nói hết nhưng Triệu Bân đã hiểu ý đối phương. Nghe giọng điệu của cô ta thì xác ma tu đó còn vượt trên cả cảnh giới Thiên Võ, nếu chúng ngửi thấy được khí tức của nhẫn ma thì chắc cũng là xác sống và càng đáng sợ hơn cả vua Âm Nguyệt.

Triệu Bân không nhìn nữa mà đi về phía phát ra ánh sáng kỳ lạ.

Con đường tiếp theo đầy nguy hiểm, dù cho có Nguyệt Thần nhắc nhở thì hắn cũng dính phải không ít bẫy, gặp phải không ít nhân vật đáng sợ, chẳng hạn như một tảng đá nhuốm máu, nhìn từ xa thì không thấy gì nhưng khi đến đủ gần thì một tia sát ý đột ngột bùng nổ, cũng may hắn né kịp nếu không thì nhất định sẽ bị nó hủy đi võ hồn.

Ngoài ra, hắn lại còn nhìn thấy xác ướp cổ.

Mấy trăm ngàn năm nay, có quá nhiều người không tin vào ma quỷ, họ chạy đến Quỷ Minh tìm báu vật, tìm không được báu vật mà còn bỏ mạng lại chỗ này. Âm khí trong hang núi rất nặng, phần lớn xương cốt không phân hủy, sát niệm, tà niệm, ác niệm lúc sống còn tồn lại đều tụ lại ở đây.

Chỗ hắn đang đứng là một đống đá vụn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.