Chương trước
Chương sau
"Vậy đi, có chuyện gì thì cứ tìm đồ nhi của ta".

Triệu Bân đứng lên, phất tay áo rời đi, ngồi lâu ở đây không tốt chút nào, lỡ mà lộ ra sơ hở thì toi, mấy lão già này chắc chắn sẽ đập chết hắn.

Tiểu Linh Lung hít sâu một hơi, trong chớp mắt liền muốn nói ra chân tướng.

Chỉ có điều, sau khi suy nghĩ một chút thì cô ta lại quyết định bỏ qua.

Cho dù Triệu Bân không đàng hoàng, nhưng hắn cũng là ân nhân cứu mạng của cô ta, thôi thì cứ đi một bước tính một bước vậy.

"Ha ha, không tệ".

Nét mặt của ai cũng tràn đầy vinh hạnh, không hoài nghi điều gì.

Bí tịch được truyền xuống là thật, nên ai cũng mau lẹ đi tìm chỗ tu luyện.

Triệu Bân đã tháo áo khoác đen ra, đóng chặt cửa phòng, hỏa diễm bay ra, hắn vận dụng Đại Hoang Viêm quyết dung hợp chúng lại.

Đáng tiếc, vẫn chưa thể dung ra thiên hỏa.

Thiên lôi của hắn cũng rất khó lên cấp, muốn dung hợp phải có lôi điện cùng cấp bậc.

Sau đó, đến lượt ngọc Viêm Linh.

Hắn lấy khối ngọc Viêm Linh của Linh Lung các và mấy khối ngọc Viêm Linh của mọi người ra, sau đó đặt chiếc nhẫn ma lên trên mấy khối ngọc, để cho nó chậm rãi hấp thu tinh hoa.

Hắn nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn.

Tuy nhiên, cho đến khi mấy khối ngọc Viêm Linh đều hóa thành tro bụi mà chiếc nhẫn ma vẫn chưa hồi phục, từng tia ma khí quẩn quanh, sát khí của chiếc nhẫn ma lạnh như băng, khiến cho hắn không khỏi kích động.

Khi hắn quay trở lại địa cung, Triệu Uyên vẫn còn ở đó.

Ngay cả khi Triệu Bân đóng giả Hồng Uyên trong đình nghỉ mát, ông ấy cũng không hề hay biết, lúc này trong lòng của ông ấy chỉ có vợ mình, hy vọng vợ mình sẽ sống lại càng sớm càng tốt.

"Cha, nhàn rỗi thì luyện một chút".

Triệu Bân cười nói, đưa tới mấy bộ sách cổ, còn có bản đã chỉnh sửa của Tẩy Tủy Dịch Cân kinh cùng với bước Phong Thần, một loại để rèn luyện căn cơ, một loại để phòng thân.

Trừ những thứ này ra, còn có mấy bộ bí pháp.

Đây đều là do hắn được Nguyệt Thần truyền cho.

Vì số bí pháp này, hắn đã phải hết lời khen ngợi Nguyệt Thần, khen từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài.

Trên thực tế, Nguyệt Thần cũng không phải là do được khen cho nên mới truyền xuống bí pháp.

Chủ yếu là do cô ta cần thanh tịnh, mà mỗi khi Triệu Bân đã kèo nhèo thì hai lỗ tai của cô ta sẽ ông ông lên hết cả.

"Những thứ này, tất cả là do sư phụ của con truyền cho sao?"

Triệu Uyên xem qua mấy bộ bí pháp, tâm cảnh thổn thức không dứt, chỉ dùng nhãn giới của cảnh giới Huyền Dương như ông ấy mà cũng có thể nhìn ra những bí pháp này vô cùng phi phàm, bí pháp của Triệu gia không thể nào so sánh được, đặc biệt là Tẩy Tủy Dịch Cân kinh, thân thể của Triệu Bân mạnh mẽ như vậy, chắc chắn là do đã tu luyện theo bí pháp này.

"Sư phụ của con rất thương con", Triệu Bân toét miệng cười một tiếng.




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.