Chương trước
Chương sau

Nếu như bọn chúng thực sự xông vào, chắc chắn đêm nay hắn sẽ chết.

"Thực sự là nhân tài".

Tiểu Linh Lung lẩm bẩm, ánh mắt nhìn Triệu Bân đã thay đổi, từ trước đến nay, cảnh giới Chân Linh có thể doạ cảnh giới Địa Tạng bỏ chạy chắc chỉ có đây là trường hợp đầu tiên, chiến tích này e rằng ngay cả sư phụ của cô ta cũng không theo kịp.

"Đừng sợ".

Triệu Bân mỉm cười, lại bế Tiểu Linh Lung đi ra khỏi hang động.

Trong đêm tối, có một bóng đen đang chạy như bay.

Đại Bằng đã trở về linh giới, không thể bay tới trong thời gian ngắn nên hắn phải dùng chân chạy, nhưng cũng không sao, hắn có bùa tốc hành, mà trong hồ lô cũng còn rất nhiều linh dịch.

Ông!

Trong lúc đang chạy, hắn chợt thấy Nguyệt Thần phất tay biến ra một luồng ánh sáng vàng.

Không sai, cô ta đang truyền cho Triệu Bân bí thuật.

Đây chính là phương pháp điều khiển thi thể mà Nguyệt Thần lúc trước một mực không muốn dạy cho hắn. Nguy cơ tối nay rất lớn, cho nên cô ta mới phải truyền cho hắn! Hắn vừa mới dọa hai kẻ cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong bỏ chạy, nhưng hai kẻ đó rất nhanh chóng đã quay trở lại, chạy vào hang động tìm hiểu thực hư, sau đó đuổi tới đây.

Triệu Bân dừng lại, thần sắc khó coi vô cùng.

Hắn có võ hồn cho nên cũng có thể phát giác hai kẻ có cảnh giới Địa Tạng kia đã đuổi tới.

"Khá lắm tên tiểu bối cảnh giới Chân Linh kia, ta thật sự đã đánh giá thấp ngươi".

Phía sau vang lên tiếng cười âm hiểm, hai kẻ áo đen từ trong bóng tối phóng ra, một trước một sau vậy chặt Triệu Bân vào giữa, cho dù hắn có mọc cánh cũng không thể thoát được. Suýt chút nữa là bọn chúng đã bị cái tên này lừa gạt.

Dưới ánh trăng, đôi mắt của hai kẻ áo đen long lên sòng sọc.

Chỉ là một tên nhóc cảnh giới Chân Linh nhỏ nhoi, thế mà lại có thể bắt chước được khí thế của cảnh giới Thiên Võ, đây chính là một bảo bối! Nếu như có thể bắt hắn về nghiên cứu một chút, nói không chừng còn có thể phát hiện ra thêm nhiều thứ thú vị khác.

Dưới ánh trăng, Triệu Bân cảm thấy lạnh thấu xương.

Đã nói mà! Cường giả cảnh giới Địa Tạng không dễ bị lừa như vậy.

Chỉ có quỷ mới biết tại sao hắn lại bị đâm ngược một dao bất ngờ như thế.

Hắn còn muốn dùng khí thế của cường giả Thiên Võ đi hù dọa người khác, thế nhưng hai kẻ kia chẳng những không sợ hãi mà còn trở nên điên cuồng hơn, không giết chết được hắn thì dứt khoát không rời đi, thật là xui xẻo, vừa ra ngoài một chuyến liền đạp trúng cạm bẫy khắp mọi nơi!

"Chạy đi, sao lại không chạy nữa!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.