Chương trước
Chương sau

Ông!

Lò đồng kêu ông ông, Khô Sơn lại đưa vào thêm ba loại vật liệu sắt.

Giai đoạn này không có gì áp lực.

Ngay cả ông ta cũng không cảm thấy áp lực, thì đừng nói đến Triệu Bân, tuy luyện khí khá hao tổn tinh thần lực, nhưng hắn là cảnh giới Chân Linh đã lột xác võ hồn, chút chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ, thực lực của hắn không phải là thứ mà Khô Sơn có thể so sánh.

Chờ đi!

Đến giai đoạn thật sự phải tiêu hao năng lượng, thì khi Khô Sơn ngã xuống, Triệu Bân vẫn sẽ vững vàng đứng ở đó.

Đây chính là khoảng cách cực lớn của tinh thần lực và võ hồn.

"Ở giai đoạn tinh luyện này xem ra Triệu Bân đã làm tốt hơn nhiều".

"Ngươi cho rằng thiên lôi kia chỉ để trưng thôi sao, trong luyện khí thì lôi điện tốt hơn hỏa diễm nhiều".

"Tinh luyện chỉ là bước đầu tiên, chưa nói lên được điều gì".

Mấy người lớn tuổi bàn tán, bọn họ đều có hiểu biết chút ít về thuật luyện khí, khi hai người đã lựa chọn cùng một loại vật liệu, thì trong quá trình luyện khí sau đó, tỷ lệ phối hợp và quá trình dung hợp mới là quan trọng nhất.

Khô Sơn tất nhiên là biết được điều này.

Trong quá trình tinh luyện, ông ta tự nhận mình không bằng người có thiên lôi như Triệu Bân, không phục không được, chỉ có điều đây là tỷ thí thuật luyện khí, cho dù có thể tinh luyện ra vật liệu tinh túy nhất thì cũng chưa chắc có thể thắng đến cuối cùng.

"Ta nói, Triệu Bân đó là võ hồn phải không?"

Lão mập khoanh tay, nhỏ giọng hỏi một câu.

"Tám phần là thế rồi".

Chư Cát Huyền Đạo vuốt râu, đôi mắt già nua híp lại thành một đường thẳng, ông ta cũng không dám chắc, bởi vì mắt nhìn của cả hai người bọn họ có hạn, chỉ có thể mơ hồ phát hiện, nếu hắn thật sự là võ hồn, vậy thì quá dọa người rồi, Triệu Bân chẳng qua chỉ mới đạt tới cảnh giới Chân Linh, còn có thể luyện ra võ hồn.

Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ đến Hồng Uyên, thì họ liền thấy mọi thứ đều có thể xảy ra.

Phương pháp dạy dỗ đồ nhi của nhân vật đệ nhất thiên hạ, phàm phu tục tử như bọn họ không thể nào hiểu được, chỉ cần nửa bước đã có thể thành tiên, có thể Đại Hạ Hồng Uyên đã thật sự tìm ra phương pháp để cho cảnh giới Chân Linh luyện thành võ hồn.

"Khi trở về phải hỏi hắn một chút mới được".

Hai ông già hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén sự tò mò của mình.

"Muốn dung hợp".

Tiểu Hắc mập nói một câu.

Đúng là Khô Sơn muốn dung hợp, mười mấy loại vật liệu sắt đã được tinh luyện xong, biến thành những dòng chất lỏng đỏ rực.

Ông! Ông!

Khô Sơn nhàn nhạt nở nụ cười, liên tục phất tay, bỏ bớt một số chất lỏng đang cháy đỏ rực kia, có loại bỏ nhiều có loại bỏ ít, tất nhiên là do ông ta đang sắp xếp tỉ lệ của mỗi loại vật liệu sắt đã được tinh luyện, sau đó mới tiến hành dung hợp. Vấn đề phân chia tỉ lệ này rất khó nhằn, các đời luyện khí sư phải trải qua muôn ngàn thử thách mới có thể lĩnh ngộ được, không được thừa cũng không được thiếu, nếu không ắt sẽ ảnh hưởng đến phẩm cấp của binh khí luyện ra.

Về mặt này, Khô Sơn có sự tự tin tuyệt đối.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.