Chương trước
Chương sau

Đấy chỉ là bản tóm tắt thôi, Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh thật sự vốn không phải là thứ cho người thường luyện, còn hắn thì ngược lại, vì trong lòng hắn luôn ấm ức, tối đó hắn thay xương đổi cốt, dù cho đau đớn thế nào thì cũng không bằng sự sỉ nhục đó.

“Cảm ơn tam ca!”

“Cảm ơn thì nghe xa lạ quá, cố gắng luyện tập đi!”, Triệu Bân mỉm cười và đứng dậy.

Sau khi hắn đi, Triệu Xuyên vô cùng kích động.

Có pháp môn luyện thể rồi thì còn tính toán sổ sách gì nữa, phải tìm chỗ tu luyện ngay thôi. Đã nói rồi mà, bao năm hèn mọn rồi cũng sẽ có lúc gặp được vận may, mà tam ca Triệu Bân chính là quý nhân của hắn ta, bao năm nay, đây là lần đầu tiên hắn ta cảm thấy rần rần cả người.

Một mặt khác, Triệu Bân đã về đến cửa hàng binh khí.

“Thiếu gia, việc làm ăn của chúng ta hơi tệ!”, Võ Nhị nhỏ tiếng nói.

“Tệ đến mức nào?”

“Đã ba ngày rồi mà chưa bán được binh khí nào cả”.

“Đúng thế… Tệ lắm ạ!”

Triệu Bân gượng gạo ho một tiếng, nhìn nhà họ Liễu buôn bán tấp nập, rồi nhìn lại các gia tộc lớn, họ đang hăng máu muốn đánh bại nhà họ Triệu thì cửa hàng binh khí của nhà họ Triệu làm ăn yên ổn mới lạ.

“Cố duy trì trước đã!”

Triệu Bân đi vào nhà sau, hắn vẫn đang suy nghĩ làm sao để phản công lại.

“Ây dà, ai thế kia?”

Hắn đi vào nhà sau thì nhìn thấy thằng nhóc tóc tím đứng chậc lưỡi ở phía xa. Tình trạng của nó không thể nào tốt cho được, không biết nó đã bị nhân tài nào đập cho một trận mà mặt mũi bầm tím hết, lúc này còn bị treo trên cây, toàn thân lắc lư theo gió.

Nhìn xuống dưới cây thì thấy lão mập và Chư Cát Huyền Đạo.

Hai lão già này thì lại rất thảnh thơi, vừa uống rượu vừa hát vu vơ, xem ra nhóc tóc tím đã bị bọn họ đánh, hơn nữa còn ra tay rất nặng.

“Mới có ba ngày mà đã thăng cấp rồi à?”

Triệu Bân thầm xuýt xoa, hắn đang nói về Chư Cát Huyền Đạo. Lúc hắn đi, ông ta mới tiến vào cấp Địa Tạng, nhưng sau khi trở về thì ông ta đã lên Địa Tạng tầng sáu rồi, khí tức đó thì còn mạnh hơn cả lúc hắn ở Địa Tạng đỉnh phong trước đây, một bộ công pháp hoàn chỉnh mạnh mẽ đến vậy sao?

Nghĩ kĩ lại thì hắn cũng hiểu ra.

Chư Cát Huyền Đạo không giống với những người ở cảnh giới Địa Tạng khác, ông ta tự hạ cảnh giới tu vi của mình xuống nên bây giờ trở lại Địa Tạng trở lại là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên tốc độ tu luyện cũng rất thần tốc.

Đợi đó đi!Đến lúc lão Huyền Đạo tiến cấp đỉnh cao thì chắc chỗ này sẽ có những chuyện rất náo nhiệt đây.

Chẳng hạn như tìm lão mập để luyện tập.

Hắn còn nhớ cảnh hôm đó, lão mập cũng treo lão Huyền Đạo lên cây như thằng nhóc tóc tím lúc này, đong đưa theo gió, mất hết cả mặt mũi.

Nói chứ Chư Cát Huyền Đạo cũng nghĩ như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.