Chương trước
Chương sau



Lưỡi kiếm của Triệu Bân lóe lên ánh sáng vàng, cũng có huyền hoàng khí quanh quẩn, mang theo lực xuyên thủng hết sức khủng khiếp.

Tất nhiên một đòn này cũng không uy hiếp được Vương Dương, ngay lập tức bị hắn ta hất tay hóa giải.

“Ăn hết cho ta!”
Vương Dương quát lên, Ma sát mãnh liệt cuồn cuộn oanh tạc tới, biến thành cả một vùng Ma hải.

Triệu Bân vừa mới tung chiêu thì đã bị nhấn chìm gần như ngay lập tức, Ma hải này hết sức quỷ dị, bên trong dường như còn ẩn chứa rất nhiều oán linh đang kêu rên hết sức thê lương, mà đáng sợ nhất còn chưa phải là những thứ này, đáng sợ nhất chính là bên trong Ma hải còn có Ma lực, Ma lực này có thể hóa diệt chân nguyên, cắn nuốt tinh khí, người có khí huyết dồi dào như Triệu Bân mà trong nháy mắt cũng bị sa sút tinh thần, chỉ sợ nếu còn kéo dài thì hắn cũng sẽ bị hút thành thây khô.

Phá!
Triệu Bân mạnh mẽ phản kháng, thi triển Phách Thiên trảm xé nát Ma hải, thoát ra ngoài như giao long thăng thiên.

“Phong”.


Vương Dương điểm ngón tay, một tòa Ma tháp từ trên trời giáng xuống.

Triệu Bân cố sức muốn thoát nhưng sức hút của tòa Ma tháp vẫn mạnh hơn, thân hình của hắn trong chớp mắt ngưng trệ, bị Ma tháp chụp lên toàn thân.

Triệu Bân có thể nhìn thấy lôi điện đang đánh ầm ầm trên đầu, hai lá bùa màu đen bay tới, nối liền thành xiềng xích khóa tay chân Triệu Bân lại, xiềng xích này cũng có lực cắn nuốt chân nguyên.

“Mở!”
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng rồi thi triển khí thế Thiên Võ, chấn Ma tháp vỡ thành từng mảnh.

“Thiên Võ?”
Vương Dương lùi lại phía sau, trên nét mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn ta không ngờ Triệu Bân còn có thể thi triển khí thế Thiên Võ, một võ tu cảnh giới Huyền Dương nho nhỏ không biết làm cách nào để có thể tu luyện được một bí pháp ghê gớm như vậy, chính vì không hiểu cho nên hắn ta mới trở nên vô cùng phấn khích.

Triệu Bân trong mắt hắn ta lúc này đã không còn là con người mà chính là một tòa bảo tàng, một khi hắn ta bắt được Triệu Bân thì chắc chắn hắn ta sẽ chiếm đoạt hết tất cả: đan hải, võ hồn, năng lực tái sinh,…

“Thiên Võ?”
Bát Nhã đang bị phong ấn cũng lẩm bẩm, cô ta không ngờ Triệu Bân vẫn còn cất giấu lá bài tẩy này, nhưng so với Triệu Bân thì cô ta còn kinh hãi về Vương Dương hơn, chỉ mới qua ít lâu mà võ tu cảnh giới Chân Linh cô ta cứu lúc trước đã đạt tới cảnh giới Huyền Dương đỉnh phong, chiến lực của hắn ta còn có thể khiến cho đệ tử đứng đầu tỷ thí tân tông, Cơ Ngân, phải rơi xuống thế hạ phong.

Càng như vậy thì cô ta càng hối hận, cô ta thật sự đã ra tay cứu một đại ma đầu.

Ầm!
Trong khi cô ta lẩm bẩm thì Triệu Bân lại hộc máu, hắn đã trúng một chiêu của Vương Dương khiến cho trên ngực thủng ra một lỗ máu, nếu như hắn không tránh kịp thì tâm mạch của hắn đã bị xuyên thủng rồi.

“Yếu, quá yếu”.

Vương Dương nhe răng cười, lại thi triển một loại bí pháp đáng sợ, trên bầu trời xuất hiện một lốc xoáy màu đen oanh tạc xuống, giữa lốc xoáy có một bàn tay Ma thò ra muốn tóm lấy Triệu Bân.

Bí pháp này có chút giống với bí pháp đại Phật kim thân của Bát Nhã.

Chỉ có điều đạo hạnh của Vương Dương vẫn còn quá nông cạn, cũng chỉ mới có thể thỉnh ra được một bàn tay Ma.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.