Chương trước
Chương sau
Quả nhiên!

Trước đó, rất nhiều người cũng đã suy đoán Diệp Tri Thu biểu hiện như vậy, Thanh Vân Tông tuyệt đối sẽ mời chào hắn ta.

Bây giờ tông chủ Thanh Vân Tông tự mình ra mặt mời chào, đây chính là vinh quang vô thượng!

Hâm mộ, trong lòng của tất cả mọi người chỉ có hâm mộ, cũng không có ghen ghét, bởi vì tất cả mọi người đều biết rất rõ ràng, Diệp Tri Thu có thể có đãi ngộ như thế, là bởi vì thiên phú và sự cố gắng của bản thân hắn ta.

Là hắn ta dùng thực lực của mình để giành lấy vinh quang này cho mình.

Đây là một thế giới kẻ mạnh làm vua, đối mặt với cường giả, mỗi người đều sẽ tràn đầy lòng kính sợ.

Ghen ghét chỉ tồn tại ở người có thực lực thấp kém.

Biểu hiện của Diệp Tri Thu khiến mọi người cảm thấy mình cũng không có cả tư cách ghen ty.

Lúc này Diệp Tri Thu nhìn sang phía Lục Mạnh Nhiên, hắn ta cũng không thấy bất ngờ với sự lựa chọn của đối phương, đây là sự tự tin của hắn ta, nhưng...

"Xin lỗi Lục tông chủ, ta đã có sư phụ, không thể gia nhập vào Thanh Vân Tông”.

Ầm!

Nghe thấy lời này, xung quanh lập tức xôn xao!

Từ chối?

Thế mà Diệp Tri Thu lại từ chối lời mời chào của Thanh Vân Tông?

Hắn ta có biết gia nhập Thanh Vân Tông sẽ có ý nghĩa gì sao?

Có nghĩa là mình có một chỗ dựa cực lớn, có nghĩa là hắn ta sẽ được Thanh Vân Tông trọng điểm bồi dưỡng, mang có nghĩa là hắn ta sẽ có tài nguyên tu

luyện mà người khác tha thiết mơ ước.

Đây là điều mà bao nhiêu người nằm mơ cũng không thể có được, tại sao hắn ta lại từ chối? Tại sao lại phải từ chối?

Không hiểu, không hiểu.

Lúc này ánh mắt không ít người nhìn về phía Diệp Tri Thu đều như đang nhìn đồ ngốc.

Cho dù có sư môn, điều này cũng không liên quan gì đến việc gia nhập Thanh Vân Tông đi? Huống hồ, sư phụ ngươi có thể có bao nhiêu lợi hại chứ, còn có thể lợi hại hơn Thanh Vân Tông sao?

"Ngốc, quá ngốc, Diệp Tri Thu cũng quá không biết điều đi?"

"Đúng thế, gia nhập Thanh Vân Tông sẽ có thể một bước lên, lấy thiên phú và thực lực của hắn ta, Thanh Vân Tông tuyệt đối sẽ đưa tất cả tài nguyên cho hắn ta, sao hắn ta lại từ bỏ chứ?"

"Người có chí riêng đi, nhưng ta vẫn cảm thấy lựa chọn của Diệp Tri Thu sẽ để hắn ta hối hận cả đời".

"Không sai, hắn ta là thiên tài, nhưng thiên tài dễ gãy cũng không phải một câu nói suông, không có Thanh Vân Tông làm chỗ dựa, hắn ta cũng chưa chắc thật sự có thể trưởng thành".

"Haiz, hắn ta không muốn cơ hội này, cho ta đi, ta nằm mơ cũng muốn”.

Trên Thanh Vân Phong có rất nhiều người tụ tập, tất cả mọi người đều đang sôi nổi nghị luận, tất cả mọi người đều cảm thấy không hiểu.

Tương tự, Lục Mạnh Nhiên cũng không nghĩ tới mình sẽ bị từ chối, hơn nữa Diệp Tri Thu thậm chí còn không thèm do dự chút nào.

Chẳng lẽ sư phụ của hắn ta thật sự tốt như thế sao? "Diệp Tri Thu, chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ một chút sao?"

"Thanh Vân Tông chúng ta cũng không ngại việc ngươi đã có sư môn trước đâu".

"Điều này cũng không ảnh hưởng đến việc ngươi gia nhập Thanh Vân Tông”.

Lời nói của Lục Mạnh Nhiên khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, Lục Mạnh Nhiên cũng quá rộng rãi với Diệp Tri Thu đi?

Cho dù như thế, ông ta vẫn còn cho hắn ta cơ hội sao?

"Tông chủ đã như thế rồi, nếu Diệp Tri Thu còn từ chối nữa thì đúng là không biết điều".

"Không sai, hắn ta là cái thá gì mà lại để tông chủ đối đãi như thế chứ".

"Chờ hắn ta gia nhập tông môn, ta chắc chắn sẽ tìm một cơ hội để hắn ta chịu chút đau khổ'.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.