“Nhưng mà Trần Trường An chưa từng đánh cận chiến, theo tình hình chiến đấu của hắn lần trước, có vẻ như hắn chủ †u kiếm đạo”.
“Có cơ thể rắn chắc không luyện mà lại chủ tu kiếm đạo? Thế chẳng phải không phân biệt được đâu là nặng đâu là nhẹ sao?”
Nghe những quản sự khác bàn tán, Ngụy Phong Đường cũng nghỉ ngờ, đáng lý thể chất của Trần Trường An vốn là thiên phú dị bẩm.
Nếu đi theo con đường tu luyện thể xác thì làm ít công to, nhưng sao lại cố tình chọn kiếm đạo?
Hay là hắn vẫn đang ẩn giấu năng lực?
Không một ai biết rằng, cơ thể của Trần Trường An mạnh là chịu đòn giỏi, bất cứ ai cũng không thể làm hắn bị thương, tương tự, cơ thể của hắn cũng không thể gây ra thương tổn
cho người khác.
Bằng không Trần Trường An không cần tu luyện gì cả là có thể vô địch thiên hạ rồi!
“Khốn khiếp!”
“Khốn khiếp!”
“Tại sao lại như vậy?”
“Tại sao lại như vậy?”
Hiện giờ tâm trí của Lưu Nham đã sụp đổ hoàn toàn, hắn †a rơi vào cơn điên cuồng, khí huyết sát đã phản phệ hắn ta, toàn thân tràn đầy lệ khí, lý trí cũng đã biến mất sạch sẽ.
“Tốt lắm, giữ nguyên trạng thái này, tiếp tục đi”.
“Để ta nhìn xem, sau khi rơi vào cơn điên cuồng sức chiến đấu của ngươi có tăng lên không”.
Những câu nói của Trần Trường An khiến nhiều người phải cau mày, hắn đang trêu đùa Lưu Nham, hơn nữa thủ đoạn vô cùng tàn nhãn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-tran-truong-an/3408649/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.