Chương trước
Chương sau
“Ừm, đi gặp bạn cũ”.

“Vậy tiền bối Đại Hoàng thì sao ạ? Liệu có cần chờ tiền bối mấy ngày không ạ?”

Nhẩm tính thời gian thì chắc là chuyến này Đại Hoàng cả đi cả về chỉ còn khoảng hai, ba hôm nữa là sẽ về tới đây.

“Không cần, Đại Hoàng rất thông minh, hơn nữa khả năng cảm ứng của nó rất mạnh, nó sẽ tìm được chúng ta thôi”.

Trân Trường An không chờ Đại Hoàng, mà dẫn Cố Tiên Nhi tới thẳng hồ Thiên Thủy.

Nếu như chuyện này thật sự có liên quan tới Thanh Thủy Lâm gia thì Trần Trường An cần phải đi gặp Lâm Tương Liễu trước.

Một mặt là bạn bè, dù sao hắn cũng cần báo cho đối phương biết trước một tiếng. Mặt khác, hắn muốn lấy lại Thai Châu thì không nhất định phải dùng vũ lực. Vào thời điểm như thế này, tâm quan trọng của các mối quan hệ mới lộ rõ giá trị.

Lâm Tương Liễu nói một câu thì liệu người của Thanh Thủy Lâm gia có còn dám làm càn nữa không?

Ở nơi khác, sau khi Cao Xương Viễn trở về Cao gia, hắn ta kể lại một lượt chuyện xảy ra ngày hôm nay.

“Trần Trường An thực sự đáng sợ như vậy ư?”

“Nếu vậy thì sao Thanh Thủy Lâm gia lại đắc tội một người như vậy?”

“Hay là vì Thanh Thủy Lâm gia cho rằng sau lưng bọn họ có nhà chính của Lâm Thị nên không sợ?”

Lúc này, gia chủ của Cao gia cũng cau mày, ông ta nhất định phải nghiêm túc xem xét chuyện này.

Vì Trần Trường An xuất hiện ở Lan Lăng, hơn nữa còn nảy sinh mâu thuẫn với Cao gia nên chắc hẳn chẳng mấy chốc chuyện này sẽ truyền tới tai Thanh Thủy Lâm gia.

Nếu như xử lý không tốt thì e là Lâm gia sẽ chất vấn Cao gia!

“Vậy hiện tại Trần Trường An đang trên đường tới Thanh Thủy phải không?”, gia chủ Cao gia cau mày hỏi.

“Nghe nói hình như hắn nói rằng sẽ tới hồ Thiên Thủy”. Hồ Thiên Thủy?

Bỏ qua Thanh Thủy Lâm gia, tới thẳng nhà chính của Lâm Thị?

“Người đâu!”

“Dạ thưa, gia chủ có gì dặn dò ạ?”

“Giờ ngươi lên đường tới Thanh Thủy Lâm gia ngay, báo cho họ biết Trần Trường An đã xuất hiện ở Lan Lăng nhưng thực lực của hắn quá mạnh, Cao gia không làm gì được”.

“Mặt khác, nhất định phải giấu kín chuyện này, không được để ai biết”.

“Nhớ chưa?”

“Dạ”.

“Phụ thân, tại sao lại phải vậy ạ? Phụ thân không sợ Trần Trường An biết chuyện sẽ tính sổ với Cao gia hay sao?”, Cao Xương Viễn không hiểu nổi.

“Con suy nghĩ đơn giản quá”.

“Bất kể là Trần Trường An hay là Thanh Thủy Lâm gia thì chúng ta cũng đều không thể đắc tội được”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.