Chương trước
Chương sau
Rút thăm vẫn đang tiếp tục, Trần Vân Hiên từ đầu đến cuối cũng không mở mắt, tựa như mọi chuyện xảy ra ở đây đều không liên quan gì đến hẳn ta.

Càng như vậy, Trình Ngọc Thư càng trở nên thận trọng, tràn ngập cảnh giác.

Bởi vì hắn ta hoàn toàn không hiểu Trần Vân Hiên đến tột cùng muốn làm gì khi xuất hiện ở nơi này.

Khi rút thăm kết thúc, Trần Vân Hiên vẫn thờ ơ, điều này khiến Trình Ngọc Thư thở phào nhẹ nhõm.

"Chẳng lẽ hắn ta chỉ đến đây để xem thôi à?"

"Thực sự không định tham gia Bắc Vực tranh tài?"

"Hay là hắn ta căn bản còn không thèm tham gia?"

Trình Ngọc Thư cau mày, ngay cả chính hắn ta không nhận ra răng kể từ khi đến cốc Phong Linh, trong lòng hắn ta dường như đều nghĩ về Trần Vân Hiên.

"Đừng để ý nhiều như vậy, nếu hắn ta không rút thăm thì Bắc Vực tranh tài này cũng không liên quan gì đến hắn ta đâu”.

"Tốt hơn là nên tập trung vào cuộc tranh tài đi".

"Theo ta, Trần Vân Hiên này cũng chỉ được cái danh ảo thôi”.

"Nói không chừng sức mạnh chiến đấu như lần trước là bởi vì ăn đan dược, cho nên bùng nổ trong thời gian ngắn", Trình Ngọc Lâm khinh thường nói.

Nghe vậy, Trình Ngọc Thư cũng sửng sốt, chẳng lẽ hắn ta thực sự dùng đan dược thì có thể bùng nổ sức mạnh chiến đấu trong thời gian ngắn sao?

Khi cuộc tranh tài bắt đầu, Trình Ngọc Thư cũng tạm thời thu hồi tâm trí lại, dù sao hiện tại hắn ta còn có việc quan trọng hơn phải làm.

"Ừ!"

"Tại sao chàng trai kia vẫn luôn ngủ ở kia vậy?"

"Các ngươi có nhận ra người này không?” "Là các ngươi dẫn đến sao?"

Lúc này, Triệu trưởng lão cũng phát hiện ra Trần Vân Hiên, còn tưởng rằng là người của tứ đại gia tộc, ngũ đại tông môn dẫn đến.

Sau khi nghe Triệu trưởng lão nói, mọi người đều nhìn về phía Trần Vân Hiên, không hẹn mà đều đồng loạt lắc đầu.

"Không biết". "Chưa từng thấy qua". "Người này là ai?"

Thấy mọi người cũng không biết Trần Vân Hiên là ai, Triệu trưởng lão cũng sửng sốt.

"Thật kỳ quái, nếu không phải người của chúng ta dẫn đến thì tại sao vẫn luôn ngồi ở bên kia? Chẳng lẽ hắn ta không đến đây tham gia Bắc Vực tranh tài sao?", Triệu trưởng lão nghi hoặc nói.

"Không biết, nhưng cũng không cần để ý, chỉ là một thiếu niên trẻ thôi”.

"Đúng vậy, chẳng lẽ hắn ta sẽ phá hỏng Bắc Vực tranh tài của chúng ta sao?"

Tất cả mọi người đều không xem Trần Vân Hiên ra gì, dù sao cũng chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi, hắn ta có thể gây ra chuyện gì trước mặt những người này chứ?

Rất nhanh, mọi người đều chuyển sự chú ý sang Bắc Vực tranh tài.

Lần này lựa chọn cốc Phong Linh, người đến cũng không nhiều, ngoại trừ bốn mươi lăm người thi đấu của tứ đại gia tộc và ngũ đại tông môn phái đến ra thì chỉ có khoảng hơn trăm người tới đây.

Bởi vì hội võ rút thăm nên tất cả đều dựa vào may mắn, kết quả diễn ra tự nhiên và nhanh chóng.

Chỉ trong nửa ngày, năm mươi vị trí hàng đầu đã được chọn ra.

"Quả thực rất nhàm chán'. "Ta nói rồi, bằng không thì ngươi cứ trực tiếp ra tay đỉ".

"Ta nghĩ nếu cuộc tranh tài này cứ tiếp tục thì phải mất thêm mấy canh giờ nữa, lúc đó trời cũng đã tối".

Sau khi xem một lúc, Vạn Sự Thông cảm thấy cuộc tranh tài quá nhàm chán, không có tính giải trí và cũng không kích thích chút nào.

Hoặc là dùng một chiêu quyết định thắng bại, hoặc là đầu hàng nhận thua, gặp phải người ngang tài ngang sức thì còn không bằng trực tiếp nhận thua, cuộc chiến đầy sơ hở như vậy, đúng là chỉ có vẻ bề ngoài.

"Mặc dù ta đi theo con đường dũng cảm tiến tới, nhưng ta không phải là kẻ ngốc".

"Hiện tại ta vẫn chưa thể làm lơ mọi người được.. Nếu ta phá hỏng Bắc Vực tranh tài thì ta sẽ đắc tội với các thế lực lớn ở Bắc Vực”

"Ta cũng không có thói quen tìm đến cái chết".

Trần Vân Hiên cũng không hề mở mắt ra, hắn ta còn trẻ, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn ta tuổi trẻ không có suy nghĩ.

Mục tiêu hiện tại của hắn ta là khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn chứ không phải trở thành kẻ thù của cả thiên hạ.

"Được rồi, tiếp tục xem đi".

"Hy vọng Bắc Vực tranh tài này sẽ nhanh chóng kết thúc".

"Thành thật mà nói, ta tương đối mong chờ xem ngươi sẽ khiêu chiến ai trong số những người đó", Vạn Sự Thông cười nói.

Khiêu chiến ai?

Trân Vân Hiên chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía Triệu trưởng lão và những người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.