"Không cần kinh ngạc, trong tay ta không có thứ thấp kém”
"Hãy chăm chỉ tu luyện, thế hệ trẻ nhà họ Trần cần phải được ngươi dẫn dắt."
Câu nói của Trần Trường An khiến Trần Vân Hiên cũng trở nên phấn khởi.
Trần Vân Hiên cũng từng có ý nghĩ này, nhưng nghe được từ miệng lão tổ thì trọng lượng khác hẳn.
Điều này chứng tỏ lão tổ rất coi trọng mình.
"Có lão tổ ở đây, ta không dám lỗ mãng." Trần Vân Hiên nói với vẻ căng thẳng.
"Thực lực của ta quá mạnh, bối phận quá cao, ra tay cũng không phù hợp."
"Vậy Trần Vân Hiên nhất định sẽ chăm chỉ nỗ lực, tuyệt đối không làm lão tổ thất vọng."
"Ừm, như vậy mới đúng."
Trần Vân Hiên bắt đầu tu luyện chăm chỉ, cả nhà họ Trần cũng chìm đắm trong cơn sóng tu luyện.
Chớp mắt đã một tháng trôi qua.
Trong một tháng này, sức mạnh tổng thể của nhà họ Trần đã tiến bộ vượt bậc!
"Hay cho nhà họ Trần!"
"Họ tưởng mình là ai chứ? Thật sự coi mình trở thành đệ nhất gia tộc ở thành Yên Quy rồi sao? Muốn độc đại à?"
"Thậm chí còn dám đóng cửa không tiếp khách, không thèm nể mặt hai nhà chúng ta sao?"
Thành Yên Quy có tổng cộng ba gia tộc tu luyện, trong đó nhà họ Từ và nhà họ Ninh là đầu sỏ ở thành Yên Quy, còn nhà họ Trần là người ngoại lai.
Mặc dù có thể ở lại thành Yên Quy thuận lợi, nhưng về thực lực thì nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-tran-truong-an/3408474/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.