"Chúng ta quen biết nhau suốt bao nhiêu năm, tuy không xem như là bạn tốt gì, cũng không có tình cảm mấy, nhưng nói thế nào cũng đã quen nhau nhiều năm. 
"Ngươi nói thật với ta, Trần Trường An này có chỗ gì hơn người, có thể khiến Cổ lão tổ lau mắt mà nhìn?", Niếp Bằng Cử tò mò hỏi. 
"Ta cũng không biết, nhưng Trần Trường An này đang ở ngay Cổ gia chúng †a, nếu không chính các ngươi đi mà hỏi?" 
Hả? Ở ngay tại Cổ gia? "Được!" 
"Ta thực sự muốn biết, người có thể làm cho Cổ lão tổ nhìn với con mắt khác rốt cuộc là thần thánh phương nào”. 
Lúc này gia chủ Cổ gia vẫn chưa hiểu ra sao, sao thoáng cái đã quay sang nói về Trần Trường An rồi? 
Ông nội làm gì vậy? Để mấy tên này đi qua đó? 
Trần Trường An sẽ nghĩ như thế nào? 
"Ông nội, việc này... e là không quá phù hợp đi?" 
"Nói đến cùng, hiện tại Trần Trường An đã xem như con rể Gổ gia chúng ta". "Ngươi sợ cái rằm, đây là Cổ gia, bọn họ còn có thể làm gì Trần Trường An?" “Điều này cũng đúng, nhưng mà..." 
"Lấy ở đâu ra nhiều nhưng nhị thế, thành thật đợi đi". 
"Dạ được". 
Gia chủ Cổ gia vô cùng bất đắc dĩ, ở bên ngoài ông ta nở mày nở mặt, nhưng ở bên trong Cổ gia, ông ta cũng chỉ có thể thành thật nghe lời. 
Chỉ chốc lát sau, Cổ Thiên Nguyên dẫn theo mấy người Niếp Bằng Cử đi đến biệt viện Trần Trường An đang ở. 
"Lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3469121/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.