🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tuy hiện tại ông ta là gia chủ Cổ giả, nhưng xét về vai vế thì nhỏ hơn cả hai vị này.

"Hahaha, Niếp gia ta không có việc sẽ không làm chuyện phí công, lần này đến đây là để cầu hôn”.

"Cầu hôn cho Niếp Hạo Thiên Niếp gia chúng ta với Cổ Phượng Dao Cổ gia các ngươi, không biết Cổ gia các ngươi có ý như thế nào?”

Niếp Bằng Cử lo lắng mục đích của Dạ gia giống ông ta, cho nên không hề quanh co lòng vòng, mà đi thẳng vào vấn đề.

Quả nhiên là thết

Trong lòng gia chủ Cổ gia sớm đã đoán được mục đích của đối phương, không khỏi thầm cười khổ.

Nếu hai nhà các ngươi đều muốn làm thông gia, các ngươi trực tiếp thông gia với nhau không tốt sao? Vì sao đều phải là Cổ gia ta?

Bởi vì Cổ gia có Cổ Phượng Dao? Gia tộc các ngươi lớn như vậy, không có nổi một người con gái à?

"Tiền bối Niếp Bằng Cử, Phượng Dao đã có hôn ước, ngài đến chậm rồi”, gia chủ Cổ gia bất đắc dĩ nói.

Hả? Đã có hôn ước rồi? "Là với Dạ gia?"

Phản ứng đầu tiên của Niếp Bằng Cử giống y như đúc Dạ Lưu Vân, đều cho rằng hôn ước là một trong số bọn họ.

"Niếp Bằng Cử, vẻ mặt này của ngươi là có ý gì?” "Dạ gia ta thì thế nào?", Dạ Lưu Vân cau mày hỏi.

Niếp Bằng Cử không quan tâm đến Dạ Lưu Vân, chỉ nhìn chằm chằm gia chủ Cổ gia, muốn nghe được đáp án chính xác.

"Không phải là Dạ gia". Không phải Dạ gia?

Nghe vậy, Niếp Bằng Cử thở dài nhẹ nhõm, chỉ cần không phải Dạ gia thì dễ làm.

"Nếu đã vậy, không bằng lui hôn sự kia đi".

"Ta không tin, trên đời này có ai có thể thích hợp hơn Hạo Thiên nhà chúng ta”.

"Gia chủ Cổ gia, ngươi cảm thấy thế nào?", Niếp Bằng Cử cười hỏi. "Buồn cười!" "Không lẽ Bắc Minh Dạ gia chúng ta kém hơn sao?"

"Niếp Bằng Cử, ngươi thật đúng là ngạo mạn, ngươi còn dám ra lệnh cho người Cổ gia làm việc?”

"Dạ Lưu Vân, ngươi bớt hung hăng càn quấy cho ta, ta mệnh lệnh cho người Cổ gia lúc nào? Đây là đang thương lượng".

"Thương lượng? Ta thực sự không nhìn ra đấy". "Sao hả, ngươi muốn đánh một trận à?"

"Được, ai sợ ai chứ. Người nào thắng thì có tư cách cầu hôn, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Được, cứ quyết định như vậy đi!"

"Chỉ hai người chúng ta đánh thì có gì thú vị? Bắc Minh, ngươi cũng đi thỉnh giáo đi, xem thực lực của vị thứ tư Nhân bảng này có phải là hư danh không”.

"Chỉ là hư danh? Quả nhiên là nực cười, ngươi cho rằng xếp hạng Nhân bảng thật sự tùy tiện như vậy hay sao?”

"Hạo Thiên, ngươi cũng đừng khách khí với hắn ta, phải dạy dỗ hắn ta một trận ra trò, cho hắn ta biết, hạng năm mãi mãi không thể là đối thủ của hạng tư".

"Rõ!"

"Rõ!"

"Dừng tay!"

"Đây không phải là Niếp gia và Dạ gia các ngươi, các ngươi có còn để Cổ gia †a vào mắt không hả?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.