“Tiền bối, tại sao chứ?”
“Không cần thiết, ta đi đây”.
“Tiền bối...”
Cổ Phong Hoa còn muốn nói, nhưng lúc này Mục Vân Dao đã biến mất không còn bóng dáng.
Mặc dù Cổ Phong Hoa cũng là Đại Đế đỉnh phong, nhưng vẫn không thể cảm nhận được Mục Vân Dao rời đi như thế nào.
“Không hổ là Nữ đế tuyệt thế, quả nhiên khác người”. “Bao nhiêu năm đã qua rồi, bây giờ ngươi... mạnh đến mức nào chứ?”
Cổ Phong Hoa rất hiếu kỳ, nhưng ông ta không dám tìm cái chết, cùng là Đại Đế đỉnh phong, nhưng khoảng cách thực lực...
Nghĩ đến đây, Cổ Phong Hoa cười khổ lắc đầu, trong lòng càng mong chờ Trần Trường An đến, đệ tử có thể được nữ đế tuyệt thế coi trọng sẽ có phong thái thế nào.
“Bái kiến tam trưởng lão!”
“Bái kiến đại tiểu thư!”
Trải qua hai tháng, cuối cùng đoàn người Trần Trường An đã đến Cổ gia.
Trần Trường An phát hiện, hình như những người của Cô gia đều đặc biệt quan tâm mình.
“Người này là người mà lão tổ muốn đợi ư? Mới chỉ cảnh giới Hóa thần tầng thứ nhất?”
“Là người này, hay là người cảnh giới Hóa thần tầng thứ ba đó? Tôi thấy cô gái đó, hình như trẻ hơn, tu vi cao hơn đấy?”
“Nhưng sao ta cảm thấy là người đàn ông đó chứ?”
“Bất kể là ai, có thể được lão tổ chờ đợi, đúng là may mắn”.
“Đúng thế, người Cổ gia chúng ta cũng chưa chắc có cơ hội gặp được lão tổ. Ngưỡng một!
Người của Gổ gia đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3442931/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.