“Thiên phạt sắp đến, bọn ta cũng muốn mở mang tầm mắt xem rốt cuộc thiên phạt này mạnh cỡ nào”.
Những luyện đan sư khác cũng không muốn rời đi, một mặt là muốn đóng góp chút công sức, mặt khác là muốn xem thử xem Trần Trường An có thực sự có bản lĩnh nghịch thiên đến mức có thể đối kháng với cả thiên phạt hay không.
“Lúc trước ta đã nói rồi, nếu chư vị muốn thì có thể ở lại đây thêm vài ngày”.
“Vừa hay, nhiều năm qua ta có một vài điều tâm đắc về luyện đan, tất cả đều đã được ta ghi chép lại, các ngươi có thể lấy đọc thoải mái”.
Điều tâm đắc về luyện đan của Đan Đế ư? Lại còn có thể lấy đọc thoải mái nữa?
Đối với các luyện đan sư này, đây chắc chẳn là một kho báu khổng lồ.
“Tiền bối, ta cũng có thể đọc chứ?”
Lúc trước Vân Tiêu từ chối Dược Nghịch Mệnh nên giờ đâm ra hơi ngượng ngùng, hắn ta không bái sư nhưng lại muốn xem những điều tâm đắc của người ta, quả là không còn gì để nói.
Nhưng Dược Nghịch Mệnh lại không hề để tâm chuyện này, vừa cười vừa nói “Ngươi cũng có thể lấy đọc giống bọn hợ”.
“Không cần phải ngại, không bái sư là lựa chọn cá nhân của ngươi, ta không ép”.
“Đa tạ Đan Đế”. “Dược Duyên, ngươi đưa mọi người đi nghỉ đi”. “Vâng, thưa sư phụ”.
Sau khi Dược Duyên dẫn những người khác đi khỏi đây, Dược Nghịch Mệnh nói với Trần Trường An: “Các ngươi nghỉ lại ở chỗ ta đi, đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3422850/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.