Mọi người còn chưa hết kinh ngạc trước quyết định của Vân Tiêu thì đã phải tiếp tục chấn động toàn thân trước lời Dược Nghịch Mệnh nói.
Tất cả khiếp sợ ra mặt nhìn về phía Dược Nghịch Mệnh, ai nấy đều hoài nghi, phải chăng Bất Tử Đan Đế vốn nói năng thận trọng đang đùa dai?
Bất Tử Đan Đết Ông ta là Bất Tử Đan Đế cơ mà!
Chẳng phải bao nhiêu khó khăn, trắc trở như vậy ông ta đều đã vượt qua được hết hay sao? Sao bây giờ lên tới Đại Đế Cảnh rồi thì lại nói ra lời ấy?
Không còn sống được bao lâu nữa ư? Tại sao ông ta lại có thể không còn sống được bao lâu nữa chứ? “Sư phụ, chuyện này... Chuyện này không phải là thật đâu đúng không?”
“Cảnh giới của ngài là Đại Đế cơ mà, sao lại đi tới điểm cuối của cuộc đời được?”
“Đây chắc chắn không phải là sự thật đâu phải không ạ?”
Lúc này Dược Duyên đã kinh hoàng tới độ toàn thân run lẩy bẩy. Chẳng trách gần đây sư phụ cứ là lạ, chẳng trách sư phụ lại muốn tìm người kế thừa y bát của bản thân.
Chẳng lẽ là vì sư phụ không còn sống được bao lâu nữa hay sao?
Dược Duyên đã đi theo Dược Nghịch Mệnh từ nhỏ, hai người vẫn luôn sống nương tựa vào nhau. Đối với Dược Duyên, Dược Nghịch Mệnh chính là toàn bộ thế giới của y, nếu như Dược Nghịch Mệnh thật sự chết đi, y không biết tiếp theo mình phải làm thế nào để sống tiếp trên cối đời này.
“Ôi cái thăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3418087/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.