Lần đầu tiên trong đời hắn ta nhìn thấy nhiều linh thạch cực phẩm đến vậy, hắn ta phấn khích vì quá kích động.
“Ngươi chắc chăn Trần Trường An sẽ thăng cấp thật à?”, quản sự kinh ngạc ra mặt.
“Phải, ta tin tưởng hắn như tin tưởng chính mình”, Trần Trường An cười khẽ, nói.
“Được, vụ cược này ta nhận”.
Một vạn linh thạch cực phẩm, hơn nữa còn kiếm bộn không lo lỗ, mối làm ăn như thế thì ngu gì không làm?
Sau khi đặt cược, lúc này quản sự mới chú ý đến Trần Trường An đeo một tấm huy chương bạch kim trên ngực.
Còn trẻ mà đã sở hữu huy chương bạch kim? Người này là...
“Ngươi, ngươi là Trần Trường An?”
Cuối cùng quản sự cũng hiểu ra, Trần Trường An tự cược mình thắng?
Thảo nào hắn vừa mới nói hắn rất tin tưởng bản thân.
“Báo cho các ngươi chuẩn bị tinh thần trước, chuẩn bị linh thach cực phẩm đi, lát nữa ta sẽ đến đòi nơ”.
Trân Trường An mỉm cười, sau đó đi khỏi khu vực cá cược, đến tầng hai của chiến trường huy chương.
Khi bóng dáng Trần Trường An xuất hiện ở tầng hai của chiến trường, tất cả mọi người đều vô cùng phấn khích.
“Đến rồi! Hahahaha, rốt cuộc Trần Trường An đến rồi!" “Mẹ kiếp, cuối cùng cũng đến, lề mà lề mề, ghét thật!”
“Hắn chính là Trần Trường An à? Trông trẻ thế, tuổi còn trẻ mà đã có được thực lực như vậy rồi sao?”
“Cuối cùng trò hay cũng bắt đầu rồi, ta trông chờ lắm đấy, rốt cuộc Trần Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3417977/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.