Ngươi nhìn thấy hết sạch người ta rồi, sao lại còn chạm tay nữa chứ?
Huyền Vô Đạo cũng không nghĩ đến Trần Trường An lại có lịch sử huy hoàng như vậy.
Đây lại còn là Trường Tôn Tích Tuyết đấy, người khác nhìn nàng ta mà trong mắt có sắc thái gì đó thì đều sẽ bị tiêu diệt, thế mà Trần Trường An lại còn sờ qua rồi.
Chỉ sợ cũng vì hắn là Trần Trường An, nếu đổi lại là người khác thì e là đã sớm biến thành một bộ xương trắng rồi.
Bội phục, hâm mộ, thậm chí còn có một chút ghen ghét.
Những cảm xúc này đã giăng kín khắp cơ thể Huyền Vô Đạo.
“Đại Hoàng, tiếp tục, nói tỉ mỉ đi” Huyền Vô Đạo hưng phấn hỏi.
“Mẹ nó, ngươi có muốn về nhà hay không hả?”
“Biến đi nhanh lên, hỏi linh tinh gì đấy.” Trần Trường An tức giận nói. “Ôi ôi, lúc này cũng không vội mà”
“Trước tiên nghe chút chuyện xưa đã.”
Chuyện thú vị như vậy làm sao có thể không nghe mà đã đi được chứ?
Lúc này Cố Tiên Nhi ở một bên cũng đỏ ửng mặt mày, không ngờ Trần Trường An trông đứng đắn như thế mà lại cũng có chuyện tình yêu thế này?
Mặc dù có vẻ hơi xấu hổ nhưng nàng ta lại rất tò mò, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, đã sờ được gì.
“Đại Hoàng, tốt nhất ngươi nên câm miệng lại” Trần Trường An trầm giọng nói.
“Vì sao chứ, ngươi đã sờ được rồi còn không cho người khác nói sao?” Đại Hoàng khinh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-kiem-de-thien-the-bat-tu-ai-cung-nghi-ta-vo-dich/3417874/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.