Chương trước
Chương sau
“Còn con đường sau này ngươi muốn đi như thế nào thì tự mình quyết định.”

Thình thịch!

Sau khi Trần Trường An nói xong, Cố Tiên Nhi trực tiếp quỳ xuống.

Hy vọng, nàng ta cuối cùng đã nhìn thấy hy vọng trùng sinhl

“Đa tạ ân cứu giúp của ân công.”

“Từ nay về sau, Cố Tiên Nhi nguyện hầu hạ ân công, cả đời không đổi.”

“Nếu vi phạm lời thế này, linh hồn Cố Tiên Nhi ta sẽ vĩnh viễn rơi vào luyện ngục, vạn kiếp bất phục.”

Trần Trường An nhìn Cố Tiên Nhi, hơi gật đầu, nói: “Đứng lên trước đi.”

“Vâng, ân công.”

“Ân công, không biết từ nay về sau ta nên gọi ân công như thế nào?”

“Gọi công tử hay là thiếu gia?” Sau khi đứng lên, Cố Tiên Nhi hỏi.

Gọi là gì?



Trong khoảng thời gian ngắn Trần Trường An không nghĩ ra được, dù sao tuy hắn sống lâu nhưng lại chưa từng có thị nữ hầu hạ.

Vẫn luôn làm tôn tử cho sư phụ của mình...

Gọi thiếu gia thì không ổn, hắn đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn thiếu gia?

Công tử... “

Thôi, sau này cứ gọi công tử đi”

“Vâng, công tử.”

“Nếu ngươi đã thành thị nữ của ta, vậy cũng không thể quá yếu.

“Mặc dù thiên tư ngươi bình thường, nhưng không phải không đủ để thay đổi thiên mệnh”

“Đây là một gốc cây phượng tiên thảo cửu phẩm, ngươi dùng đi”

Phượng tiên thảo cửu phẩm?

Thứ này là gì, tác dụng ra sao, Cố Tiên Nhi đều không biết, nhưng nghe tên có vẻ không phải vật tầm thường.



Phượng tiên thảo cửu phẩm này là Mục Vân Dao đưa cho Trần Trường An, thứ này không hợp dùng cho nam nhân.

Theo ý của Mục Vân Dao lúc trước là, sau này có người trong lòng thì hãy đưa cho người đó.

Nhưng Trần Trường An không chú ý nhiều, tận dụng tất cả mọi thứ, về phần cho ai, không quan trọng.

“Công tử, vật này quá mức quý trọng, ta chỉ là...”

“Được rồi, cho ngươi thì ngươi cứ cầm đi, lời của ta, ngươi chỉ cần phục là được, nhớ chưa?”

“Vâng, công tử.”

“Dùng đi, xem nó có thể cải thiện thể chất của ngươi không.”

“Tuân mệnh.”

Cố Tiên Nhi không nói nhiều, trực tiếp ăn Phượng tiên thảo cửu phẩm.

Phượng tiên thảo cửu phầm này vào miệng là tan, vô cùng thần kỳ, làm cho Cố Tiên Nhi rất khiếp sợ. Nàng ta vốn tưởng rằng rất khó nuốt, không ngờ nó lại hóa thành năng lượng tiến hành tẩy rửa cơ thể của nàng ta.

“Mẹ nó, lão Trân, ngươi làm gì vậy? Dao động năng lượng lớn thế?”

“Mà sao ngươi cũng chẳng thèm lập kết giới luôn, ngươi không sợ tất cả những người xung quanh đều đến đây tụ tập à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.