“Hai vị sư tỷ của Tạ Vân và cậu ta điều sững người trước cảnh tượng như vậy.Vì bí cảnh không giữ được lâu nên cả ba người chỉ còn cách nhau chóng đặt Ngọc châu vào trận pháp rồi chuẩn bị ra ngoài.Lúc này thế giới nhỏ bên trong Hoả Ô Tiên Cảnh cũng bắt đầu bị nứt ra,yêu thú cảnh giới cao ùa ra,yêu thú Tạp Hoá Cảnh cũng có phần.
Máy mắn lúc này,họ đã khởi động thành công truyền tống trận ra bên ngoài,khi họ thành công thoát ra bên ngoài thì cảnh tượng làm cho họ sốc hơn nhiều.Bên ngoài đã đổ nát không còn thấy một sự sống nào,thi thể tu tiên giả nằm la liệt trên đất.Tạ Vân liền mở thần thức của mình thì phát hiện trong vòng khi vực của Đại Đế Điện căn bản không còn có một tia sinh cơ nào.Tạ Vân liền nhanh chóng quay về Tạ Gia,hai vị sư tỷ của cậu thấy vậy liền đi theo.Trong suốt quãng đường đi,Tạ Vân thấy đi thấy lại cũng chỉ là một không gian tĩnh lặng,những nơi nhộn nhịp như thành trì lớn cũng không có người nào.Tuy Cậy nhưng Tạ Vân cũng gặp được 1 số người dân thường.
Họ đều trong trạng thái sợ hãi tới cực độc,tâm trí điên loạn,người không ra người,quỷ không ra quỷ khiến cho cả ba người ớn lạnh.Khi tới được địa bàn của Tạ Gia thì Tạ Vân mới cảm nhận được nhiều sinh cơ,khí tức của Tạ Thiên Đế hừng hực như chuẩn bị chiến đấu.Tạ Vân liền đi tới trước sơn môn Tạ Gia.Cậu phát hiện ở đây đã lập nên một trận pháp cấp cao chắn lại từ lâu,Tạ Vân chỉ còn cách dùng 1 quyền đánh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-cuu-tien/396758/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.