"Tạ Vân cùng Diệp Hoành tới thạch bia năm đó mà cậu đã tham ngộ ra.Nơi này đã được Diệp Hoành cho người canh.giữ ngày đêm để đề phong có người nhòm ngó tới.Tạ Vân ngồi dưới bia cẩn thận tham ngộ,mảnh ngọc bội cậu mang bên mình ngày càng cảm ứng mạnh mẽ.
-Rốt cuộc đây là loại công pháp gì ?
Tạ Vân tiếp tục tham ngộ,trong thần hồn của cậu liên tục có những hình ảnh mơ hồ.Một người cầm kiếm mà múa như thể là 1 loại kiếm pháp.Tạ Vân càng nhìn càng say mê mà chìm sâu vào nó từ lúc nào không biết,cậu liền học mà múa theo người đó,từng đường kiếm hết sức độc đáo khác xa với nhưng gì cậu học được từ Địa Tinh hay hạ giới.Kiếm không giết người,kiếm thế xuất hồn.
Tạ Vân nhìn thấy nó diễn hóa mà ngộ ra 1 loại công pháp không rõ phẩm cấp thậm chí cậu còn không biết nó được tới từ đầu.Sau khi tham ngộ được 1 bộ kiếm pháp thì thạch bia cũng dần biến mất,ngọc bội trong người cậu cũng vỡ ra không còn hiệu nghiệm.
-Thạch bia đã biến mất rồi ?
-Đúng vậy sư tôn,trong thần trí của con bỗng ngộ ra 1 loại kiếm pháp mà không rõ phẩm cấp,không biết có liên quan gì tới nó không ?
-Thạch bia này không rõ lai lịch,sức mạnh quá nó quá lớn nên biên mất cũng tốt.
Tạ Vân cùng Diệp Hoành tới điện trưởng lão,nơi này đã khang trang rộng lớn hơn trước gấp chục lần.Từ khi,hạ giới có người tới Địa Tinh thì lính khí đã dồi dào hơn nhiều đồng thời các loại linh dược quý hiếm để luyện chế đan dược phá cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-cuu-tien/396735/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.