"Rồi tối đến người của Minh Hội được tiếp đãi rất nồng nhiệt còn Vô Khuyết và Lạc Hoa bị giam lỏng trong chỗ nghỉ ngơi của Minh Hội.Cả 2 người đã đói meo chưa có gì bỏ bụng.
Rồi đột nhiên có người bước tới gần căn phòng giam đó.
-Này 2 ngươi ăn đi tí sẽ có người vào tra hỏi các ngươi.
-Vị huynh đài này sao tốt bụng với chúng ta vậy ?.
-Ta cũng từng là tán tu nên ta hiều các ngươi thôi mau ăn đi chuẩn bị tâm lí đi.
-Cảm ơn huynh.
Khi 2 người ăn xong người đó liền đi luôn tránh đánh động tới Mạc Bàng.Không khí âm u của căn phòng đó trở lại tâm trạng của Vô Khuyết và Lạc Hoa rất rối bời.
Một canh giờ tiếp theo có 1 đoàn người tới căn phòng đó.
-Hai người các ngươi vẫn còn sống được sao ?-Mạc Bàng nói.
-Mạc huynh hai huynh muội chúng ta chỉ là muốn qua đây xem thử phong cảnh mà thôi đâu có ý nghĩ gì.
-Vớ vẩn làm gì có chuyện đó rốt cuộc các người là người của Thương Mang Sơn hay là thế lực nào khác .
-Ta thực sự là tán tu của Lãnh Kiếm Tông mà.
Mạc Bàng vì không muốn làm to chuyện nên đã không làm gì 2 người chỉ là muốn cho 2 người họ chết đói.Nguyệt dương bất tán, tâm tàn trên liễu.
Vô Khuyết rất muốn báo cho Tạ Vân nhưng vì bị trói tay và bị bịt mồm lại nên không thế thông báo cho Tạ Vân .
Tạ Vân lúc này chỉ muốn tu luyện để cảnh nâng cao nhưng vẫn còn 1 chút nữa mới có thể đột phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thuong-cuu-tien/396656/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.