Mặc dù kết hôn giả nhưng anh cũng đối xử với cô rất tốt. Tú Nhi biết chỉ là hôn nhân hợp đồng lên cô cũng chẳng dám quá phận. Cô cũng yên phận mà làm việc của mình và luôn nhìn sắc mặt của anh để hiểu chuyện hơn.
Hai người đang ăn sáng thì điện thoại của anh reo. Từ Niêm mở điện thoại ra thì thấy đó là số điện thoại của Ông anh. Từ Niêm đoán được ông đã biết chuyện lên mới gọi đến. Bật Loa ngoài và anh nghe máy.
- Alo ông à.
- Mày còn biết là ông sao?
Giọng ông như hét gọi tên anh vậy. Từ Niêm phải đưa điện thoại ra xa cả mét mới dám nghe máy. Anh thấy sự tức giận của ông thì anh không mấy lo lắng nhưng ngược lại người đối diện cô thì hoảng sợ vì không biết ông nội anh là người như nào. Cô dừng mọi động tác trên bàn ăn và nhìn anh còn tai nghe âm thanh điện thoại phát ra.
- Ông gọi cháu có việc gì ạ?
- Cháu dâu ta đâu ta muốn nói chuyện?
Từ Niêm ra hiệu cho Tú Nhi nói chuyện với ông nhưng mà cô đang ngại và chưa biết nói gì lên cô cầu xin anh giúp đỡ. Mặt cô lúc này nhìn rất buồn cười vì hai tay thì chắp lại cầu xin anh và mặt còn diễn tả khẩu hình vì sợ anh không hiểu.
- À ông à. cô ấy đang không có ở đây.
- Vậy à? Tiếc quá. Vậy con tối nay dẫn cháu dâu ta về đi nhé.
Tú Nhi giật mình, Cô muốn thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825553/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.