8h sáng hôm sau Từ Niêm phóng xe một mình đến địa điểm đã hẹn. 
Người bí ẩn cuối cùng cũng xuất hiện. Bà ta nhìn phía Hiên Hiên bụng bầu và Tú Nhi. 
- Bà là ai sao lại muốn bắt chúng tôi. 
- Ta muốn cô biết rõ Từ Niêm sẽ chọn cô hay là Hiên Hiên. Và ta chỉ muốn cô biến mất. 
Hiên Hiên có vẻ nhận ra người này là ai, cô chỉ đoán thôi nhưng cô hi vọng không phải. Hiên Hiên bất ngờ lên tiếng. 
- Mẹ sao mẹ lại làm vậy? 
Tú Nhi nhìn Hiên Hiên với ánh mắt thất vọng, cô không nghĩ cô ấy lại là người như vậy. 
- Con nhận ra ta sao? Ta làm vậy vì con. 
- Mẹ là mẹ của con sao con không nhân ra được. Mẹ dừng tay đi, con và Từ Niêm đã không thể rồi mẹ hãy dừng tay lại đi. 
- Nếu không có con bé này thì con và nó đâu có xa nhau. Vì con bé này Từ Niêm mới lạnh nhạt với con. 
- Không phải anh ấy không còn là của con từ 4 năm trước rồi. Tú Nhi không có lỗi mẹ hãy để cô ấy đi đi. Con xin mẹ đừng cố chấp nữa. 
Bà ta không những không buông tha cho Tú Nhi còn sai người trói con gái mình lại và dán băng keo vào miệng cho Hiên Hiên không nói nữa. 
- Mẹ con cô là một với nhau, bớt diễn trò đi. 
- Ưmm...ưmmm. 
Hiên Hiên lắc đầu muốn giải thích nhưng cô đã bị dán keo và trói lại nên không làm gì được. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thay-toi-lam-lao-dai/2825497/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.