Cứ tưởng lời nói này sẽ chọc giận được Nhất Hạ, nhưng ai ngờ cô ta vẫn cười tươi như không có chuyện gì, còn đắc ý khoe khoang.
- " Dịch đại nhân quả nhiên tra xét như thần, vừa nhìn cái đã biết ngay ta đi vào bằng cửa sau.
Mỗi ngày ta đều thức dậy rất trễ, nếu không đi cửa sau sẽ bị Liêm đại nhân trách phạt đấy.
Nói đến mấy trò mưu mô này ấy mà, ta không thiếu gì cách. Nếu Dịch đại nhân muốn học, ta có thể truyền dạy cho ngài một ít kinh nghiệm."
Dịch Thiên chẳng thèm đến xỉa đến Nhất Hạ, không hiểu sao loại người thiếu đứng đắn như vậy. Mà hoàng thượng cũng có thể phái đến, giúp hắn tra án. Đợi lát nữa vào cung, hắn nhất định phải bẩm báo chuyện này. Nhưng ai ngờ chuyện Nhất Hạ nói sau đó, khiến hắn phải thay đổi cái nhìn.
- " Người này bị trúng trùng độc."
Dịch Phong nhanh chóng phản bác lời hắn ta.
- " Ngọ tác đã kiểm tra qua thi thể, trên người hắn không có lấy một vết thương nào, sao có thể trúng trùng độc được."
- " Ngươi bị ngốc à? Chính vì trên cơ thể không có vết thương nào, nên mới nói là trúng trùng độc."
Dịch Thiên cũng cảm thấy tò mò, tuy hắn ta có nuôi nhện độc. Nhưng muốn làm hại người khác, vẫn cần dùng răng để cắn. Mà một khi dùng răng ắt hẳn phải để lại dấu tích.
- " Ngươi nói hắn bị trúng trùng độc, nhưng trên cơ thể không có vết thương. Chẳng lẽ trùng độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989513/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.