Nhị Hạ nhìn về phía Dịch Thiên, sau đó quay lại nhìn Dịch Phong với vẻ mặt thương hại.
" Có phải là nhà ngươi hết gạo ăn rồi không"?
" Nói bừa! Đại nhân nhà ta xuất thân từ xanh gia vọng tộc, tiền tài dùng cả đời không hết. Sao lại vì một bữa cơm mà đến ăn chực nhà người khác."
Nhị Hạ chỉ tay về phía bàn cơm sạch bóng.
" Nhìn xem! Bàn cơm ta vất vả làm vừa ăn được hai đũa, Dịch đại nhân của các người đã dọn sạch sẽ không còn sót dù chỉ một cọng rau. Có phải các người đã mấy ngày rồi không ăn cơm không"?
" Nói bừa! Ta..."
" Ta ăn xong rồi, dọn dẹp đi!" Dịch Thiên ngồi trên ghế, lấy khăn lau miệng, còn dở giọng điệu hách dịch.
Nhị Hạ nhìn đống chén đĩa, sau đó lại liếc nhìn Dịch Thiên.
" Dịch đại nhân, chân tay ngài vẫn còn nhanh nhẹn chứ"?
Dịch Thiên khó hiểu nhìn Nhị Hạ, sau đó gật đầu một cái.
" Ừm!"
Nhị Hạ bất ngờ đập bàn khiến mọi người giật mình.
" Tay chân còn nhanh nhẹn thì dọn dẹp đi, còn muốn sai bảo ai"?
Dịch Thiên trừng mắt nhìn Nhị Hạ
" Đừng quên ta là cấp trên của ngươi, ta nói gì phải nghe nấy."
" Dịch đại nhân nói sai rồi, ở Võ Thành ti ngài là cấp trên. Nhưng đây là nhà của ta, ngài lại không phải là khách, tự tiện xông vào nhà làm gãy cửa ta còn chưa tính sổ. Ngài ăn hết cả phần cơm của ta, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989497/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.