Nhìn thấy 1 người ngoài xuất hiện, Phích Lịch Hoạn liền gọi chưởng quầy ra.
" Nơi này ta đã bao trọn, tại sao lại có người ngoài xuất hiện ở đây?"
" Bẩm nhị hoàng tử, đây không phải người ngoài mà chính là ông chủ của Lạp Lạp lâu."
" Ông chủ của Lạp Lạp lâu giống người Nam Đông quá nhỉ. Nhưng cho dù người là ai, nơi này đã được bổn hoàng tử bao toàn bộ. Người không phận sự không nên xuất hiện mới đúng."
Nhị Hạ đứng lên phía trước, tuy có khinh bỉ nhưng lại cố giữ vẻ lịch sự, nói.
" Nơi này có bốn lầu, trong đó ba lầu bên dưới dùng để kinh doanh buôn bán, lầu trên cùng là nơi tiểu nhân quản lý sổ sách. Cho nên nơi đó vốn không ai có thể dùng tiền mà bao được."
" Ta đường đường là đại hoàng tử của Bắc Lịch, lẽ nào đến ta cũng không bao nổi cái cửa tiệm nhỏ bé của ngươi sao? Bây giờ ta bỏ thêm tiền, còn ngươi cút ra ngoài."
" Tất niên đại hoàng tử muốn mua cả lâu này cũng được, nhưng hoàng thượng vốn là người không thích thói xa hoa lãng phí, cũng không thích việc huynh đệ đấu đá lẫn nhau. Chuyện này mà truyền ra ngoài e là bất lợi với ngài. Ngài là đại tướng quân uy dũng, tiểu nhân chỉ muốn tốt cho ngài thôi."
Phích Lịch Hạn nghe câu này cũng cảm thấy có lý, gần đây hoàng thượng rất khắt khe với ba vị hoàng tử. Thời điểm này chỉ cần ai đó làm sai một chuyện nhỏ, cũng đủ để cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989481/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.