Dịch Thiên lần đầu tiên nhìn thấy Nhất Hạ khóc, trong tim hắn như bị kim đâm, đau đớn, hối hận vì những câu mình vừa nói.
So với Dịch Thiên thì Nhất Hạ càng hối hận hơn, biết trước cô sẽ không làm liều cướp ngục. Lúc nay tâm trạng của cô vô cùng tồi tệ không nghĩ được chuyện gì khác ngoài tự sát tạ tội, vì vậy cô đã lao tới rút kiếm Dịch Thiên đeo bên người để tự sát, nhưng hắn nhanh nhạy hơn đã dùng tay mình chặn lại.
" Nàng chán sống rồi à, sao có thể làm chuyện ngu ngốc như vậy?"
" Ngươi giết ta đi! Ngươi giết ta đi!"
" Nàng muốn chết đến vậy sao?"
" Không phải ngươi cũng muốn ta chết lắm sao? Ta không chết thì ngươi làm sao lập công với tên cẩu hoàng đế kia"?
Dịch Thiên thô bạo bóp mặt Nhất Hạ, thái độ tức giận nói:
" Người đó là hoàng thượng, sao nàng dám nói ngài ấy như thế?"
" Hoàng thượng thì sao, cho dù hiện tại hắn ta có thân phận gì thì quá khứ cũng chỉ là 1 tên thế tử thấp kém. Nếu không phải hắn giết huynh đoạt vị thì còn không xứng để được sống trên thế gian này."
Dịch Thiên tức giận, bàn tay càng thêm lực nhưng sau đó lại sợ Nhất Hạ đau liền buông ra. Mà Nhất Hạ cũng cảm nhận được cơn thịnh nộ của hắn, tiếp tục khiêu khích:
" Tên cẩu hoàng đế đó không phải loại tốt đẹp gì, đến con chó nghe lời nhất của hắn cũng vậy. Ngươi cũng là 1 kẻ máu lạnh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-ti/2989406/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.