🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

3.



Đó là lần đầu tiên tôi nhận ra khoảng cách giữa tôi và Lục Viễn An xa đến vậy.



Từng phút từng giây bên anh, những lời tàn nhẫn vẫn luôn khổng ngừng công kích tôi.



"Cô bị điếc thật à?"



"Người điếc cũng có thể sáng tác ca khúc à? Thật hay giả vậy Lục Viễn An?."



"Người phụ nữ này, cô nên tự hiểu rõ trong lòng thì hơn. Cái gì của mình, cái gì không phải của mình, chắc cô là người rõ nhất."



"Đàm Nghiên, nếu không có cậu ấm nhà họ Lục, cô chả là cái thá gì đâu."



Những âm thanh nghi ngờ vây lấy tôi như thể muốn dìm ch.ế.t tôi vậy.



Tôi đã nghĩ đến chuyện chia tay.



Anh như nhìn ra những gì tôi đang nghĩ, tôi còn chưa kịp mở miệng thì Lục Viễn An, người luôn điềm tĩnh, đột nhiên đỏ hoe đôi mắt.



Anh ngồi ở ghế sau ôm tôi thật chặt, hôn vào tai tôi và liên tục nói "xin lỗi".



"Nghiên Nghiên,em đừng làm loạn nữa, được không?"



"Chúng ta sẽ không chia tay đâu."



"Trong lòng anh, em không có khuyết điểm nào cả, em là hoàn hảo nhất."



Kể từ đó, Lục Viễn An không bao giờ đưa tôi dự tiệc cùng anh nữa.



Có lẽ là để an ủi tôi, hoặc là để chuộc lỗi cho sai sót của mình.



Một chàng trai mới lớn đang yêu sao có thể cưỡng lại cảm xúc mãnh liệt của bản thân?



Có lẽ là tuổi trẻ nông nổi, cũng có thể là bởi căn bản anh không để ý thân phận của mình.



Tôi đã ngây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-thoai-trang/2895937/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vô Thanh Thoái Tràng
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.