“Nhưng mà...”
“Lùi một bước mà nói cho dù hắn đã giết Phong Dục Lân thì đó cũng là có công chứ không có tội.”
Bộ trưởng thản nhiên nói: “Con người Phong Dục Lân này tôi đã sớm cảnh giác, âm thầm cấu kết với địch ngoài, ăn cây táo rào cây sung, bán nước cầu vinh, lẽ nào không nên đáng giết à? Về phần Võ Tung và Tường Khuê, bọn họ chết chưa hết tội, sớm đã trở thành nanh vuốt của Phong Dục Lân. Buồn cười những người các cậu mỗi ngày đi cùng họ, còn không hề phát hiện, thất trách nghiêm trọng.”
Mười tám vị chiến thần nghe nói như thế, vẻ mặt đều thay đổi, không tiện lên tiếng.
Mà Diệp Hi Hòa nghe lời bộ trưởng nói thì lại cau mày thật chặt.
Mặc dù bộ trưởng này trông có vẻ đường hoàng, ông ta đang bảo vệ hắn, nhưng sau nghe giống như cố ý giải vây giúp mười tám vị Chiến Thần này vậy.
Bởi vì nếu như ông ta sớm biết Phong Dục Lân là nội ứng, còn bồi dưỡng hai nanh vuốt Tưởng Khuê và Võ Tung thì sao không sớm xuất hiện mà ngăn cản?
Cứ luôn xuất hiện ngay lúc bản thân đã làm mọi chuyện rối túng đến mức không thể thu dọn?
Tổng hợp lại, bản năng Diệp Hi Hòa cảm thấy bộ trưởng này có vấn đề.
“Cuối cùng cũng là điểm quan trọng nhất, nội bộ bộ Chiến Thần không thể xuất hiện bê bối lớn, lẽ nào các. cậu muốn trở thành trò cười sao?”
Bộ trưởng tiếp tục bình tĩnh nói: “Việc này trước tiên tạm thời gác lại, giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-thanh-diep-hi-hoa/3406026/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.